文章列表-Văn học nghệ thuật

Tiễn Bạn

 

Một cơn gío thoảng

  Một cánh Hồng rơi

  Nổi lòng chơi vơi

  Bầu trời ảm đạm....

 

  Gia đình Khải Minh

  Vưà vắng đi người con gái miền sơn cước,

  Điệu vũ ngày nào

  Với Hạnh ,Vy ,Linh ,Ngọc

  Đã in sâu vào lòng mọi người

  Bốn cô gái trẻ miền sơn cước

  nhỏ nhắn,nhịp nhàng,với nụ cười trên môi

  Tay rung chuông vui múa mừng ngày hội lớn .

  Tô đậm điểm son

  Cho lớp cho trường

  Những học sinh ,văn,nghệ song toàn

  Khải Minh rạng rỡ

  Với những đứa con đầy nhiệt huyết .

 

  Nhưng hôm nay,

  Hạnh đi xa rồi

  Mọi chúng ta hãy im lặng

  Tiếng chuông vui ngừng một phút......

  Và rồi tiếng chuông ấy vẫn vang đều

  Vẫn rộn ràng vui tươi

  Vẫn vang mãi trong lòng mọi người

  Và bên cạnh những người bạn

  Trong điệu vũ ngày nào.

 

  Khải minh buồn vì Hạnh bỏ cuộc vui

  Nhưng nước mắt chỉ niú kéo muộn phiền

  Thôi chúng ta hãy cùng bên nhau

  Hãy lắng lòng chú tâm cầu nguyện

  Nguyện cầu cho Hạnh được thanh thản ra đi

  Hướng đài sen bình yên nơi Phật quốc.

  Kỷ niệm xưa ta giữ mãi bên nhau

  Gia đình Khải Minh

  Vẫn luôn luôn nhớ bạn.

 

  Ban Biên Tập Khải Minh.Net 2008

H.T.M.
post date: 12-8-08

Nha Trang Của Tôi

Ba mươi năm xa nhà
Nay về lại chốn xưa
Lòng tôi rất nôn nao
Một cảm giác dạt dào
Với cái thành phố nhỏ
Đã cho tôi ra đời.
Cho tôi bao kỷ niệm
Mười tám năm ôm ấp
Mười tám năm vui buồn
Với thăng trầm đất nước.

 Hôm nay tôi trở về
Tôi sẽ kể em nghe
Thành phố biển của tôi
Trên bãi cát vàng này
Đã in bao dấu chân
Cùng lũ bạn thiếu thời
Chỉ chiếc quần xà lỏn
Quần nát dấu chân xanh
Cùng trái banh bằng nhựa
Rồi say sưa cả ngày
Trong sóng biển mênh mông
Của những tháng ngày hè ...
Đến khi tuổi biết yêu
Đường Duy Tân thơ mộng
Của hâù hết mọi người
Của dân thành phố biển
Đạp mòn theo năm tháng
Để bày tỏ con tim .
Cũng con đường biển này
Là sợi dây yêu đương
Se kết bao nhiêu cặp
Nhưng cũng chỉ là dây
Nên cũng nhiều cặp gẫy.
Bên kia là Bãi Dương
Với rặng dương xanh ngát
Rì rào cùng sóng biển
Say lòng khách tham quan.
Phía sau là Ba Làng
Nơi luyện tập gian nan
Cuả người lính Miền Nam
Hạ sĩ quan Đồng Đế.
Bên trái đồi La san
Một trường dòng nổi tiếng
Và đội banh Khải Minh
Trường ta thường ra đấu
Trường trên ngọn núi cao
Nhìn ra biển Thái Bình
Lòng người thêm chơi vơi
Nha trang càng say đắm.
Chung quanh nhiều đảo nhỏ
Nên được gọi là Hòn...
Như Hòn Mun ,Hòn Tằm
Hay Hòn Tre ,Hòn Yến
Hòn Đỏ hay Hòn Vợ
Riêng với bãi Hòn Chồng
Nằm chung với đất liền
Có những tảng đá to
Chồng chất lên thành động
Một phong cảnh hữu tình
Có tảng đá diệu kỳ
Năm ngón tay thật rõ .
Theo chuyện kể dân gian
Nơi này xưa Tiên đến
Chọn làm nơi đánh cờ
Có Tiên ông nào giận
Để lại dấu bàn tay
Nhưng cũng là nơi đây
Thường những cặp nhân tình
Đều đến bãi Hòn Chồng
Để thề non hẹn biển
Sơn tên mình lên đá
Tiên phù hộ trọn đời
Được bên nhau mãi mãi .

Đấy thành phố của tôi
Thành phố biển đậm tình
Thành phố biển mộng mơ
Người dân tỉnh hiền hoà
Đã cho tôi tuổi thơ
Một kỷ niệm êm đềm
Theo tôi suốt cuộc đời.
Nay tôi đã trở về
Biển ôm tôi vào lòng
Biển tắm mặn thịt da
Biển trong tôi mãi mãi .

(Ngày trở về thăm nhatrang)
Huỳnh Thế Minh 2008
post date:11-1-08

Cảm xúc với âm nhạc giao hưởng của Janni .

 Tôi như mở rộng đôi tay,

    Bay lên bầu trời với đôi mắt nhắm nghiềng

    lướt theo gió, theo tiếng thánh thót violon của Armen,

    Tiếng Piano dàn âm hưởng của Yanni .

    Âm nhạc đưa tôi đi đâu.....

    Về quê hương tôi ngang qua cánh đồng bát ngát.

    Tôi bay mãi bay maĩ với đôi mắt màng theo tiếng nhạc

    Rồi lúc tôi rớt theo độ rơi tự do của những tiếng violin êm ái...

    Rồi lại bị giật lên như con diêù lên mãi lên mãi ,

    theo tiếng véo cao vút dần ... ...ho..........

    cuả những giọng broadway nữ thánh thiện.

    Tôi bay ngang qua cánh đồng,

    hít cái không khí trong lành thiêng liêng của trời đất.

    Thiên đàng ...thiên đàng của riêng tôi với dàn giao hưởng của Yamen .

    Cám ơn Yanni ,đã cho tôi những giây phút tuyệt vời ,

    Giữa một cuộc sống máy móc của thế kỷ nhân loại .

    Ngoài trời ,cơn mưa phùn của đầu muà Thu với chút lạnh lạnh .

    Một chút cảm nhận được cái hạnh phúc mình may mắn đang ......


post date:10-23-08

---------Thơ tặng Bác Cại "Nổi tiếng KM ngày nào"--------

Bánh ít lá Gai mười đồng tám cái

 Anh Cại nhà tui vui thì hỗng sao

 Buồn thì chết với đứa nào vừa nhạo

 Vì tên anh ở nhà kêu "Bố Zít "

 

 Nhớ lại ngày xưa Khaỉ Minh Nha trang

 Lớn nhỏ học sinh  chung học một trường

 Những ai nổi tiếng mọi người đều biết

 Học ít,"Dù nhiều"sớm được lên lon

 Như Bác Cại tui thuộc hàng cấp tướng

 bên cạnh luôn luôn đệ tử sắp hàng

 chờ anh ra lệnh,mọi người đều rét

 Một tuần ba buổi các rạp ci nê

 Tân Tân ,Hưng Đạo,Nha trang ,Tân Tiến

 đều có mặt anh đóng chốt mỗi chiều .

 Trong đám thầy cô,anh chưa hề sợ

 Nhưng có một người anh luôn né tránh

 Đó là ông Lị ,chủ nhiệm lớp anh,

 Mà hình như ai ,cũng sợ ông này.

 Nhớ có những ngày cúng Chùa Chợ Mới

 Bác Cại nhà tui cho xe nước đá

 tài xế ở nhà tên là ông Tám,

 Xuống tận Khải minh chở đám anh em

 đi lên Chợ Mới để ăn đám chùa .

 Ăn xong chưa đã, vaò chùa lạy Phật,

 lạy luôn hoa quả trên bàn đang cúng .

 Những chuyện tày trời Bác đều có mặt

 Chỉ huy đàn em ,mọi người thích thú .

 Suốt thời trung học, tên Bác lẫy lừng

 được nhắc hàng tuần ,mỗi sáng thứ Hai .

 Những ngày thi cử Bác Cại rất rầu

 Vì Bác là người nằm trong tầm ngấm .

 Của các thày cô chống bọn học sinh

 Ăn cắp đề thi, cop py, đạo diễn .

 Rồi cũng như ai ,Bác Cại ra trường

 Mang giày đội mão ,lãnh bằng Bi de .

 Thày cô mừng thầm,trong niên học mới

 Ông tướng phá làng không còn hiện diện.

Ngày lại qua ngày bác Cại của tui

 Ở nhà chán chán, nổi maú lãng tử

 Leo lên xe hàng đi khắp miền Trung

 Thỏa chí tang bồng ,nắng mưa lãnh trọn.

 Bỗng dưng ngày kia ,tin đâu phản phất

 Bác Cại nhà ta dừng bước giang hồ

 Phải lòng một ai cùng trường cùng lớp

 rũ bụi phong trần một thuở làm trai.

 Bác tui về  nhà quẳng gánh trầu câu

 Ra tận Ninh Hoà ,đón em về phố .

 

 Ba mươi năm trời chuyện củ người nay

 Hôm nay buồn buồn ngồi chơi nhớ lại

 viết xuống dăm hàng cho đám anh em

 Bạn bè năm xưa cùng nhau khúc khích

 Mong Bác ở xa cũng nở nụ cười

 Thằng em phá quá ,sư phụ bó tay..........

( Một người chuyên đi nhờ xe chở "Bò" nhà Bác.   2008)
H.T.M.

post date:10-15-08

Tiếng Chuông Chùa


Xa xa đây tiếng chuông chùa vang vọng
Bao muộn phiền ta để lại đằng sau
Lòng thanh thản ta như chừng bay bỗng
Đưa ta vào một thế giới thiên thần.

Ở nơi đây ta gặp được nhiều người
Luôn hé nở một nụ cười tươi nhẹ
Nhìn ta bằng một ánh mắt bao dung 
Như thức tỉnh ta đang nợ kiếp người
Vẫn loanh quanh đi tìm khát vọng
Vọng vừa với tay rồi lại khát
Cứ như thế mãi triền miên lặn hụp
Để giành nhau những hào nhoáng bên ngoài
Tự biến mình thành con rối dương gian
Rồi ngã chết với xác thân trơ trọi ....

Giờ tôi thích lặng mình tưởng chuông ngân
Giúp tôi nhẹ nguời bớt nổi phân vân
Thế nào đủ , thế nào là vừa đủ 
Nụ cười nào trọn vẹn không giả dối 
Nước mắt nào thức tinh bảo mình sai .


Vu Lan 2008 H.T.M
post date:8-20-08

VU LAN NỔI NGẬM NGÙI ..

Vu Lan lại về .Một người bạn trẻ của KM.Net lại ra đi vĩnh viễn . Tôi không nhớ khuôn mặt bạn thời còn ở KM,tôi chỉ mới biết bạn vào dịp cắm trại Hè cuả KM.Net vừa rồi .Ở trại hè bạn âý là một người trẻ năng động và hoạt náo .Bạn là người dẫn đầu cuộc vượt dã của nhóm ,người thường chêm những câu giễu rất duyên ...nụ cười rất vui cuả bạn vẫn đâu đây, tiếng đùa giỡn của bạn vẫn đâu đây .Thế nhưng 2 tuần trước, mọi nguời báo tin Hùng đã bị tai nạn và ra đi vĩnh viễn .Tôi sửng sờ và thương tiếc người bạn trẻ vừa quen biết cũng xuất thân từ chòm xóm KM .Trong tôi ,bỗng dưng cảm thấy một chút gì ngột ngạt buồn tẻ và tư lự .Ngẫm nghĩ một đời người cũng có lúc phải gặp những bất trắc .... Vậy thì trong lúc này, làm sao ta có được cỏi lòng luôn thanh thản ,và nụ cười nhẹ nhàng khoan dung ! .

Hôm nay là Rằm tháng Bảy , Vu Lan mùa báo hiếu và cũng là tháng giỗ 2 năm của bạn Dương Chí Cầu .Nay lại thêm người bạn Trẻ Hùng .Tối nay tôi thắp hương ,hướng một lòng về mọi người thân quá vãng, để san sẻ và cũng để tìm cho chính mình chút bình yên trong tình thương của Phật .

 

H.T.M 2008
post date:8-20-08

also read:
Đời Người
人生無常,生命何物?

Trại Hè Khải minh . Net 2008 thân mến

 
Trại hè 2008 của Khải Minh .Net gần đến ,làm tôi nhớ lại những ngày tháng xa xưa dưới mái trường thân yêu Khải Minh ......
   Hồi ấy,cứ mỗi lần trong lớp tổ chức những ngày cắm trại như ở Hòn Chồng,Bải tiên,Suối Dầu ...hay về miền quê của Nha trang .Thì trong lớp lúc nào cũng xôn xao lạ thường .Thông thường Thầy Cô chủ nhiệm có nhiệm vụ thông báo nhà trường và phát giấy xin phép phụ huynh .Sau đó tổng kết số người tham dự và chuẩn bị phân công để xúc tiến . Và tuần lễ cuối cùng ,chúng tôi thường được có 20 phút đấu giờ mỗi ngày để bàn luận và chuẩn bị những việc như thức ăn,văn nghệ và phương tiện di chuyển ....Thông thường những nhiệm vụ này được thầy cô phân trách nhiệm cho lớp trưởng và phó,trưởng ban văn nghệ,thủ quỹ ,thể thao và các tổ trưởng .Cũng nhờ có những chuyến đi chơi ấy,mà chúng tôi được rèn luyện đức tánh tổ chức,trách nhiệm và tình đồng đội gánh vác chung nhau .Mà do đó tình thầy trò ,bạn bè càng thêm gắn bó ......
  Hôm nay,các bạn trên Miền Bắc Cali đang làm những vai trò này, các bạn không quản ngại khó khăn và thời gian, đứng ra tổ chức trại hè Khải Minh .net không ngoài mục đích mang lại niềm vui và kỷ niệm khải Minh cho mọi người .Các bạn ấy ôn lại và phát huy tình đồng đội ,một tinh thần vì tập thể và không tranh giành quyền lợi cũng như thành quả ,để mọi người luôn quay  về nguồn vui vẻ .Chúng tôi xin cám ơn các bạn và chúc mừng các bạn gặt hái được thành công tươi đẹp .

Trại hè hội ngộ năm nay
Mang niềm hạnh phúc đắp xây tình người
Vun trồng đoàn kết tốt tươi
Khải Minh . Net là nơi ta về .

Chào thân ái , 
Huỳnh Thế Minh 2008

post date:6-30-08

Kỷ Niệm Khó Quên

 

Những ngày tháng liên hoan Kiều Thanh đã qua. Nhưngtôi, bỗng dưng nhiều kỷ niệm thời thơ ấu lặng lẻ trở về. Một chút ngào ngạt có, trẻ lại có,trầm ngâm hơnHôm nay trời rất quang đãngnhẹ nhàng của ngày thứ 2 gần độ giao mùa. Tôi muốn viết lại một kỷ niệm nhỏ thời đang học lớp Bốn, thời một lớp tiểu học đầy đủ tiêu chuẩn để được tham gia thi đấu bóng rỗ hạng muỗi toàn niên của trường. Đó bao gm lớp Bốn A,B, lớp 5 A,B và lớp 6 A,B.

Lúc by giờ Phan Tiểu Thanh chủ nhiệm, một khó chu (Conservative), gần đến thời gian thi đấu chúng tôi vẫn chưa được ban bố từmột cái tên cho đội hay màu cờ, rồi lại không được quỷ tài chánh lớp trích ra cho mua áo thun hết. Bọn tôi, Tan, Lưu Q. Trụ, Ta T. Tuấn, Cảnh, Vạn Q. , Lục K. Vị, Vương T. Sơn, Phan G. Tín, Ba anh. Dưới sự dìu dắt của thầy thể dục Uy Kỳ, chúng tôilại trường mỗi chiều để tập dượt. Chỉ còn 2 tuần na để thi đấu, ngay cả thầy Kỳ cũng ngạc nhiên bọn tôi vẫn chưa một tên nào cho đội. Thế rồi bọn tôi tự động họp nhau ngày cuối tuần, đi mua vải cờ, mua áo thunsơn, rồi tự kiếm cho một cái tên rất OAI. Nào thì những đội đàn anh đã Hổ Phong, Nghi Phong, Chấn Phong, Bọn tôi hồ hỡi tìm ra được tên Cường Phong, rồi thì hục làm xong bộ áo thun. Dự định thứ Hai sẽ mang vào lớp khoe cho cả lớpluôn cả”. Thế rồi khi lên lớp, bọn tôi vừa ra cái áo thun thìnổi giận đùng đùng lấy áo thun vất vào thùng rác rồi chửi cho một trận. Tôi còn nhớbảo rằng sao không chịu lấy luôn tên Quỉ Phong cho hay. Rồinộ rằng dẹp hết, không tham gia cả. Một không khí nặng nề trôi qua và bọn nhóc chúng tôi rất tức tối, nhưng vẫn phải im còn nhóc quá. Thế rồi ngày hôm sau vào lớp, “gọi Thủ quỷ trích tiền mua cho bọn tôi áo thun mớimột tên mới trình làng Triều Dương”. Quả thật, giờ này tôi mới thấy 2 cái tên Triều Dương nhẹ nhàngkhiêm tốn cho bọn trẻ mới lớn lên như chúng tôi, một cái tên đầy p sự nhắn nhủ chỉ bảo của “ đừng hiếu thắng kiêu kỳ. cũng vui với cái tên khiêm nhường ấy, kỳ tranh giải chúng tôi cũng rất khiêm nhường giữ lấy hạng chót, nhưng riêng tôi lại được chọn nhân xuất sắc bậc tiểu học năm đó. Gi này nếu được những khúc phim những lúc tranh giải bấy giờ thì chắc được cười no với chức “MVP” (most valuable player) như thế nào

Tuy rằng đã thua, nhưng cả lớp chúng tôi cũng đượccho đi Hòn Chồng để gọi thưởng công.

Quả thật những kỷ niệm như thế này không bao giờ phai trong tôi. Từng miếng chanh, ly nước và sự cổ võ của các em gái “cheer leader” cùng lớp cũng cho chúng tôi một tinh thần hăng hái cao độ. Mong bài viết này giúp các bạn trong lớp nhớ nhau mãi với những ngày tháng còn lại trong cuộc sống.

 

Chào thân ái.

H.T.M.
post date: 3-5-08

Xuân Tặng 11 "Các các" Thanh vân

(Tặng Hàn Xuân An)

 

Xuân về nhớ lại ngày xưa,

Hoa Kiều Phú Khánh có nhà Thanh Vân.

Trời cho mười một đoá hồng,

Đứng đầu thì có Xuân Lan, Xuân Dùng

Xuân Kim, Xuân Quý, Xuân Bình

Thanh xuân phải nhắc Xuân Hồng, Xuân Hương

Xuân Hoàng, Xuân Cúc chín Xuân

Cô em Xuân Yến là Xuân muộn màng

Nhưng rồi đâu thiếu một Xuân

Xuân mang cặp kính là nàng Xuân An.

 

Huỳnh Thế Minh

Xuân Đính Hợi 2007

Xuân Tặng 11 "Các Các" Thanh vân

Post date:2-8-07

Một Người Vừa Mới Ra Đi Vĩnh Viễn
Huỳnh Thế Minh

 

Đời sân khấu

Người đời diễn viên

Màn kịch được diễn rồi cũng kết thúc

Vai trò diễn viên cũng tạ từ

 

Mượn những dòng chữ này, tôi xin thông báo đến các bạn cùng lớp khoá 73-76 Khải Minh. Bạn Dương Chí Cầu đã ra đi vào thượng tuần Vu Lan 2006. Đã chấm dứt những ngày tháng đau đớn với cơn bệnh lao phổi đoạ đày. Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện cho linh hồn được siêu thoát về miền cực lạc, an bình trong giấc ngủ nghìn thu.

 

Tôi xin được gọi , cái tên này gần gủi với bạn hơn. sanh năm 1960, trong một gia đình đông anh chị em. Năm 12 tuổi, một tai nạn lưu thong đã cướp mất cánh tay trái, lẻ từ đó trở nên mạnh mẽ hơn ý chí tự lập hơn, để chứng tỏ sự khiếm khuyết của thể không làm thua kém bạn . Chắc các bạn còn nhớ, lúc ấy luôn một học sinh khẳng khái, luôn đứng trước lớp, luận mọi đề tài lớp bàn thảo, rất được các bạn chiêm ngưỡng. Nhưng cuộc đời như một sân khấu bất hạnh khó khăn cho nhiều hơn. Khi đại hạn 1975 đến, vẫn còn kẹt lại Việt Nam. Như mọi người, vợ ba người con, nhưng một hội tồi tàn không phương tiện giúp đỡ người tàn tật. phải bương chải bằng cánh tay còn lại, làm bất cứ mọi việc nặng nhọc để bảo bọc gia đình. Nhưng cuộc sống hội Việt Nam càng đẩy vào khó khăn, bất lực bế tắc, rồi với những ngày tháng cuối đời đã lao lực lao phổi, ngọn đèn dầu đã cạn, đã từ giã vĩnh viễn mọi người.

 

Hôm nay đã đi rồi, nhưng tôi nghĩ rằng cũng không quên tất cả bạn đã đến với , đã giúp đỡ khi hiện tiền, những thơ đã gởi cho chúng ta, luôn tự hào đề cập tình bạn sâu đậm của lớp chúng ta. Vậy thìmột góc trời nào, tình bạn chúng ta vẫn luôn được kết nối. Mong tất cả hãy cầu nguyện gởi lời từ giã đến . Tình bạn chúng ta vẫn mãi trường tồn.

 

Cuốc đồi vẫn cỏi không,

Chẳng chút luyến tiếc

Mong bạn hãy thanh thản ra đi.

 

Vĩnh biệt .

Huỳnh Thế Minh

Vu Lan 2006

Một Người Vừa Mới Ra Đi Vĩnh Viễn

Post date:8-14-06

Nhớ Bạn

 Huỳnh Thế Minh

Nhớ ngày nào mày như chú chim xanh,

Mạnh mẽ hồn nhiên dưới ánh mặt trời.

Nhìn đời vui vẻ yêu đời tha thiết,

Tận hưởng hương thơm của tuổi học trò.

một tay, nhưng mày mạnh mẽ lắm,

Bóng rỗ lội bơi chẳng thiếu được mày.

Chọc phá Thầy xung phong đi trước,

Đến tuổi thiếu mày đâu.

Nhưng rồi thời thế loạn ly chinh chiến,

Bạn mình tản mạn khắp mọi nơi.

Buồn cho số phận mày không thoát được.

Rồi mày thành nhân chứng lẫn nạn nhân,

Dâng hiến bộ phổi cho loài quỉ đói.

Nay mày nhắm mắt lìa khỏi cỏi trần,

Cũng như rằng nghiệp chướng đã trả xong.

Hãy bình an theo Phật A Di Đà,

Vãng sanh cực lạc, phát hành đạo pháp.

Bọn tao vẫn luôn nhớ mãi đến mày,

Độ Vu Lan về cùng nhau cầu nguyện.

 

Huỳnh Thế Minh

Vu Lan 2006

Nhớ Bạn

Post date:8-14-06

VU LAN VỀ VỚI MẸ
Huynh T. M.

Ở tuổi còn thơ tôi rất thương mẹ,

Bởi mẹ bên tôi như bong như hình.

Lo lắng cho tôi tháng ngày thơ ấu,

Cặp sách áo quần tươm tất thua ai.

Bên cạnh mẹ tôi như chừng bình yên

Chổ dựa lưng ấm áp nhất một đời.

Bài luận văn viết về tình mẹ.

Tôi được dẫn đầu với bao ngôn từ,

Cao cả, yêu quí đều dành cho mẹ.

 

Và rồi thời gian một thoáng đi nhanh,

Tôi trong những ngày bừng bừng sức sống.

Như chú chim xanh vừa đủ lông cánh,

Vút bay lên bầu trời xanh xanh thẳm

Hót vạn lời ca, vạn lời tình tự

Vạn lời thắm thiết, vạn lời chúc tụng

Cho bao cuộc tình, bao người trong mộng

Lao vào cuộc sống, tình yêu danh vọng

Và quên đi mỗi độ Vu Lan về

Nhắc nhở rằng cha mẹ ngóng chờ con

Buổi cơm gia đình chiều nay đã lạnh

Con cứ khất dần, thăm hỏi rồi đi

Không một bài thơ, không một bài hát

Tặng mẹ tặng cha cho người vui vẻ

 

giờ đây con đã thành cha mẹ

Chợt giật mình chuông chùa đỉnh Vu Lan

Giọt nước mắt con tự dưng nhỏ xuống

Tim tái tê quay lại kiếm mẹ cha

Nhưng người đã đi rồi xa xa lắm

Ai có nghe chăng tiếng khóc đắng lòng

Bao dòng chữ này chỉ thành vô nghĩa

Nước mắt con cứ mãi tuân thành dòng

Tiếng hát ai quanh đây thêm chua xót

“Lòng mẹ bao la như Biển Thái Bình…”

 

Vu lan 2006

H.T.H. class of 1976

 

VU LAN VỀ VỚI MẸ

Post date: 5-14-06


bất kỳ nước nào trên thế giới môn văn cũng một trong những môn quan trọng nhất.
học văn để cảm thụ cái đẹp, để nắm được cái ngữ pháp thẩm mỹ của nghệ thuật.