文章列表-Văn học nghệ thuật

Chị

 

Biết rằng chị đi xa,

Chỉ còn trong nỗi nhớ.

Mưa rơi đầy cửa sổ,

ướt đẫm chiều chia ly.

Chị quay về Mỹ Quốc,

Em ở lại cố hương.

Kỷ niệm xưa đong đầy,

Niềm vui chị mang đi.

Nỗi buồn em giữ lại,

Thươnh thơ không nói hết,

Mà nhớ đến ngẫn ngơ.

Nên chị vẫn là thơ,

Đến cuối cùng hơi thở.

 

Em Mỹ Sương

Nhatrang VN
post date:11-17-08

Bui Chiều Hè

 

Chiều quê trùng dế nĩ non

Đỗ Quyên gọi bạn từng cơn não nề

Nhạc ve rền rĩ mông lung

Cánh chim uễ oãi lạnh lùng buông trôi

Chơi vơi từng chiếc lá rơi

Chiều đi chầm chậm trong tôi bơ phờ

Không gian xắm xám mù mờ

Thời gian chẳng có đợi chờ một ai

 

Tống Mỹ Sương

Võ cạnh VN
post date:8-14-08

Ngắm Trăng

 

Đêm xanh nhạt trăng bàng bạc

Em và chị ngắm trăng một góc trời

Lòng ngơ ngẫn thường hay tự hỏi

Bao giờ chúng ngắm ánh trăng soi

Sương lãng đãng chìm trong quạnh quẽ

Gió lùa về thoang thoảng hương đồng quê

Chị hiện hữu hay là em mộng ảo

Trong yêu thương buồn gì hơn cách biệt

Nuốt lệ trào, đoạn trường chị có biết

Lạnh lòng, lạnh cả trăng sao mịt mờ

Kính tặng chị Ngọc lê

 

Tộng Ngọc Sương-Viêtnam
post date:4-24-08

Mùa Mưa Nhớ Chị

 

Ở đó Cali, ở đây Võ Cạnh,

Mưa hoài không tạnh, cho lòng lạnh thêm

Cali. Võ cạnh, cách hai phương trời

Chiều xuân nắng nhạt ngồi nhớ chị

Sáng Hạ, biển xanh khắc khoải chờ

Noel rét mượt từ đâu đến

Ghét cơn gió thổi vô tình quá

Nhức nhối tim can, hồn rã rời,

Thẫn thờ tìm đến với nàng thơ.

 

Tống Ngọc Sương 2008

post date: 3-10-2008

Giao Mùa

 

Đông Phong lành lạnh thổi về,

Nghe hồn rét mướt lê thê cơn buồn

Đâu rồi quán trọ tình thương

Đâu người chia xẻ nổi buồn của tôi

Rồi Xuân tràn ngập hương hoa,

Chợ Xuân khoe sắc Hải Đường, Cúc, Mai

Hoa nào rồi cũng tàn phai,

Hoa tình muôn thuở ngất ngây trong lòng

 

Tống Ngọc Sương

Võ Cạnh 2008
post date:2-22-08

 

Khải Minh, Khải Minh

Ngôi trưòng xinh xinh

Nhiều thầy cô giáo

Người dạy Hoa Văn

Người dạy Việt Văn

Truyền đạt điều hay

Cho các học sinh

Nên người trò giỏi

Ngày tháng trôi qua

Học sinh thành đạt

Mỗi người một ngã

Dù ở nơi đâu

Công ơn thầy cô

vẫn luôn nhớ mãi

 

Tống Mỹ Sương-Nha Trang

Trường Xưa

Post date:1-30-07


Tìm đâu lại những buổi chiều,

Cây đa bến cũ sáo diều năm xưa.
Thơ: Tống Mỹ Sương

Hình Phụ Hoạ:Ta Hung

Medium: computer graphic

Post date: 11-7-06


Quê mẹ

 

Hôm nay lá rụng Thu về,

Ngoài hiên lá đổ, ôi tê tái long.

Xa xôi trời biển mênh mong,

Cánh chim bạt gió não nùng đơn côi.

Quê hương cách biệt phương trời,

Bao thu thương nhớ lệ rơi chan hoà.

Còn tìm đâu? những ngày qua,

Còn tìm đâu nữa mái nhà thân yêu.

Tìm đâu lại những buổi chiều,

Cây đa bến cũ sáo diều năm xưa.

Bây giờ đất khách vơ,

Biết bao giờ nữa, Bao giờ quê ơi.

Hoàng hôn lữ khách quê người,

Thương về quê mẹ buồn ơi là buồn.

 

Tống Mỹ Sương, Nha Trang

Quê mẹ

Post date:11-7-06


Ngắm chung bóng nguyệt lưng trời,

Mà xa biền biệt lệ rơi chan hoà.

Thơ: Tống Mỹ Sương

Hình Phụ Hoạ:Ta Hung

Medium: computer graphic

Post date: 10-24-06


Trông Chờ

 

Phương xa cánh nhạn bay về,

Mang theo rét mướt nghe tê tái lòng.

Đớn đau là nổi hoài mong,

Khổ sầu là chuyện của lòng đơn côi.

Ngắm chung bóng nguyệt lưng trời,

Mà xa biền biệt lệ rơi chan hoà.

Mẹ, em ngày tháng lại qua,

Sống đời đạm bạc một nhà thương yêu.

Những trưa những sáng những chiều,

Vẫn hoài nhắc nhỡ đến nhiều dáng xưa.

Chị ơi! Gia cảnh vơ,

Bao giờ đoàn tụ bao giờ chị ơi!

Phồn hoa đô hội xứ người,

Hồn quê khắc khoải chiều rơi tím buồn.

 

Tống Mỹ Sương-Nha Trang VN

Trông Chờ

Post date:10-24-06

 

Nhớ Quê Hương

 

Nhìn lá Thu rơi sầu viễn xứ,

Nghìn trùng xa cách nhớ cố hương.

Sợi dây thân ái vấn vương,

Thương về từ mẫu tóc sương lưng còng.

Mẹ nhớ chị ròng ròng lệ nhõ,

Chị nhớ người biết ngõ cùng ai.

Đèn khuya mờ tỏ canh dài,

Ngỗn ngang tâm sự ganh hai nổi sầu.

 

Tống Mỹ Sương, Nha Trang VN

Nhớ Quê Hương

Post date:10-5-06

Tình Quê

 

Chị lê nhớ không cảnh quê nhà,

Cầu Ông Bộ đó, cạnh trường ta.

Đình làng Võ Cạnh rêu xanh phũ,

Ngôi chùa Vĩnh Thọ tuyệt sương pha.

Ẩm hiện xa xa Hòn Chín Khúc,

Mơ màng sông nước chảy Hà Ra.

Xôn xao gió hát giang hồ lạnh,

Cỏi lòng tình quê tận nẽo xa.

 

Tống Mỹ Sương, Nha Trang VN

Tình Quê

Post date:10-5-06


bất kỳ nước nào trên thế giới môn văn cũng một trong những môn quan trọng nhất.
học văn để cảm thụ cái đẹp, để nắm được cái ngữ pháp thẩm mỹ của nghệ thuật.