Những Kỹ Niệm 1975 |
Bích Báo Xuân Đinh Hợi 2007 Series |
Autumn Thu 2006 Series |
Vu Lan 2006 Series |
Khai Minh Summer Memories Series |
母親節專輯-Happy mother's Day 2006 Series |
Trăng
sầu Trăng
buồn ẩn núp sau vầng mây, Ứa
lệ thắm đầy ai có hay? Uấn
ứt mọi điều phải gánh lấy! Ngoài
tươi trong héo vẫn vui thay. Vạn
nghìn sao sáng hướng trăng rọi, Hy
vọng trăng sầu đổi vận may. Mang
sự an nhàn thật vui vẽ, Để
trăng ló rạng cùng vui lây. Tiểu
Long Nữ Trăng
sầu Post
date: |
Cảm
ơn trời đất mưa rào Ruộng vườn hoa quả xinh tươi trổ mầm Thơ:Tiểu Long Nữ hinh phu hoa: Ta Hung Medium: water color post date 7-27-06 |
Mưa Mưa
rơi liên tục không ngừng Càng
rơi nặng hạt chẳng dừng nghỉ ngơi Giúp
nơi hạn hán thoát qua Khô
cằn nứt nẻ, xinh tươi cảnh vườn Dân
cầy hái gặt mùa màng Thôn
quê dân chúng vui mừng thâu vô Sống
đời hạnh phúc ấm no Vườn
hoa cây kiển xinh tươi đón chào Cảm
ơn trời đất mưa rào Ruộng
vườn hoa quả xinh tươi trổ mầm Mưa
mang gợi nhớ quê nhà Thương
yêu cố quốc mẹ cha mõi mòn. Tiểu
Long Nữ Mưa Post
date: |
Thần
Điêu Nữ Hiệp Thương
cho Dương Quá mày râu Đa truân
nam tử lệ châu đầm đìa Hứa lèo, hứa
cuội cứ mà… Võ công
mai một rè rà dợt chiêu Rượu vào
mơ mộng đường chiều Suối Tiên Sơn
Cước thật nhiều nữ tiên Tắm trăng
toả sáng Hòn Chồng Bải Dương
vi vút mơ màng Dương Qua Đồng môn
cùng phái mà ra Tuyệt chiêu
cổ mộ thi thơ tao đàn Hàng ngày mỗi
độ hoàng hôn Trau dồi thi
ngữ thả hồn bến mơ Xuất đầu
tái xuất giang hồ Mai danh ẩn
tánh uổng thời đã qua Thần điêu
Hiệp Nữ lại ra Vang
danh Cổ Mộ bất hư danh truyền. Thoại Trang Thần Điêu
Nữ Hiệp Post date: |
24
Loại
Cây Hoa
Truyện kể vườn
hoa Muội
Tạ Long Anh Đào diễm
lệ cạnh
tường hồng Trường Xuân hoa
nỡ màu tinh
trắng Cần mẫu Sống
Đời chẳng
đợi trông Bất kể phong
trần nắng
với mưa Mười giờ Cỏ
Mực nỡ
thi đua Quỳnh Tiên ẻo
lả tìm nơi
trốn Nắng nóng thế
này thật
khó ưa Táo bảo Hồng
Dòn ra cổng
rào Trang nghiêm Trắc
Bá đấng
anh hào Chỉnh
tề Lội Hộ trong
hàng ngũ Long, Hỗ
hôm nay được
đón vào Hiền hậu nàng
Trang chẳng
lấn chân Hoa Hồng nỡ
rộ chiếm
đầy sân Ti gôn
bị phạt
cho chừa
tật Chạy nhảy bó
càng phải
kết thân Phong Lữ Thảo,
Lài chẳng
ngại sương Mộc Lan
chịu nắng
thấy mà thương Thuỷ Tiên thơm ngát chung cùng Huệ Chung sức
góp phần
Lan Dạ Hương Châu Cẩm Đại
Hồng màu
đỏ tươi Tóc Tiên kiều
diễm bỏ
không dời Vô ưu Mẫu
Tử luôn
đầm thắm Xinh xắn muôn
hoa điểm
nụ cười Bách Mộc 24 Loại
Cây Hoa Post date: |
Gởi
Dương Quá Và Các Vị Phái
Nga Mi Vì
Tiểu Bảo ta đây thấy Dương
Quá mà phát thèm. Đã
thất hứa với thiên hoàng mà vẫn còn được
Tiểu Long Nữ tha thứ. Ngược lại
Từ lúc ta cùng mấy Các Các định cư ở
Mỹ, ta lại càng đau buồn thêm, vì luật
ở đây bảo rằng ta phải dọn
sang - yêu
nhiều là Quá Độ - Yêu “teen” là Quá
trớn - Yêu người
lớn là Quá quắt - Yêu kiểu
Trung Đông là Quá khích - Được
nhiều người yêu là Quá đã - Yêu nhiều
người là Quá dũng cảm - Yêu mà bị
từ chối là Quá thiệt thòi - Để người
yêu lấy người khác là Quá vị tha - yêu
mà phung phí là Quá phú quý - Yêu mà keo kiệt
là “Quá bẻ” - Yêu mà thả thơ là Quá lể
nghĩa - Nhỏ tuổi
mà đòi yêu là Dương Quá = Dê quá Khà khà, hy vọng
các vị trong phái Nga Mi thích thú chứ, nếu quí
vị có thêm ý kiến với tên Dương
Quá thì cứ thẳng tay. Chao quí vị Vi Tiểu Bảo Gởi Dương
Quá Và Các Vị Phái Nga Mi Post date: |
Mừng
Quá Tái Xuất Giang Hồ Mãi
trông mãi kiếm người không thấy! Nào
biết anh bị rượu đoạ đầy Ẩn
núp Rù Rì cai tửu lượng Chán
trường thế thái chốn nơi này Tính
vào cửa Phật bỏ quen cả Lại
vướng hồng trần quá nặng đi Bởi
tại gặp em tất cả đổi Cuối
cùng tự trách tại mình thôi. Giang
hồ lại tái xuất Dương Quá Tìm
kiếm người mình hằng mến thương Lòng
lắng lo xôn xao tủi tủi Chẳng
hay người ấy ẩn mô phương? Tình
xưa nghĩa củ nào quen được! Nay
được tin nàng Quá rất mừng Hy
vọng cùng nhau khai sáng lập Lòng
nôn nao sẽ được “see” nàng Tiểu
Long Nữ “See”
in English = gặp Mừng
Quá Tái Xuất Giang Hồ Post
date: |
Cuộc
Đời Long Nữ Thời xưa,
thời xữa, thời xừa Có cô trò nhỏ
tên là Nữ Long Học trường
Hoa ngữ Khải Minh Trường
Hoa nổi tiếng Nha Trang cô thầy Việt văn
Hoa ngữ cả hai Những môn
học chính có thầy chuyên môn Thể thao, văn
nghệ chẳng thua Được
thầy tập luyện thi đua nhất nhì Cô bé cũng
chẳng thua ai Có phần tham
dự múa ca, tranh tài Lại còn bóng
rỗ hăng say Ngày ngày tập
luyện đến kỳ đấu tranh Học hành cũng
chẳng thua ai Được
khen, được thưởng học kỳ cuối
niên Mười năm
học dưới mái trường Biết bao kỹ
niệm vui buồn khó quên Đó là thời
tuổi vàng son Sau ngày tốt
nghiệp tuổi đời long đong Hồng nhan đa
phận, đa truân Cuộc đời
trắc trở gian nan đủ điều Cố vương,
cố vượng vượt qua Âm thầm
khắc phục cuộc đời không may Giờ nay ở
ẩn an nhàn Yêu
thơ, thích viết thản thơi cuộc đời. Tiểu Long Nữ Cuộc Đời
Long Nữ Post date: |
Ngâm
Thơ Ta buồn hoạ
vần thơ Có duyên không
có nợ Mẹ bảo
chồng phải sợ Càng sợ cảnh
hàn cơ Vợ than chồng
thấy khổ Lăn lộn
ở ngoài chợ Về nhà còn
làm thợ Săn sóc bày
con thơ Chẳng khác
như ở đợ Cuộc đời
thật vu vơ Ngẫm nghỉ
tình ngây thơ Lòng vương
vấn tằm tơ Biết vậy
không lấy vợ Đời ta
nào có khổ… Tạ Kiều
Dung Ngâm Thơ Post date: |
Nhớ
Tuổi Xuân Nhớ
quá tuổi xuân nhớ quá trời, Biết
bao kỹ niệm khó mà vơi. Cái
thời áo trắng vàng son đó! Chỉ
biết học hành cùng rong chơi. No
đói chưa lo, ấm chẳng biết, Chỉ
cần học tiến, học thành tài. Hồn
nhiên cái tuổi thật vui vẽ, Nhớ
quá tuổi xuân nhớ quá trời. Ta
Kiều Dung Nhớ
Tuổi Xuân Post
date: |
Châu
Về Hợp Phố Gặp
nhau cái thuở ban đầu, Ước
mơ đôi lứa nhưng chưa ngõ lời. Để
rồi thời thế đổi thay, Mỗt
người một ngã không lời biệt
ly. Bóng
chim tăm cá từ đây, Bặt
tin tăm tích tội thay đôi
đàng. Có
duyên có nợ hay không? Nhưng
sao vẫn cứ kiếm nàng khắp nơi. Dòng
đời lặng lẻ mà trôi, Bóng
nàng chẳng thấy niềm hy chẳng mòn. Ước
mong sẽ được gặp nàng, Châu
về hợp phố tơ hồng nên duyên. Bao
nhiêu lá rụng trôi mòn, Nhưng
niềm hy vọng vẫn còn bên nhau. Diệu
thay cho mối tình sâu, Thời
gian xa cách chẳng mòn ước mơ. Tiểu
Long Nữ Châu
Về Hợp Phố Post
date: |
Dương
Quá Tái Xuất Giang Hồ Từ
ngày loạn lạc tới đây, Quần
hùng bị nạn Quá này cũng tiêu. Nhớ
ngày trên biển cầu kêu, Được
tới đất liền Quá sẽ đi tu. Nhưng
đời lắm chuyện mộng du, Vừa
đến cửa chùa Quá gặp một em. Thân
em liễu yếu tơ đào, Chồng
con hất hủi lao đao xứ ngưòi. Quá
ta trắc ẩn lòng thương, Quên
đi lời nguyện ngày nào đã “say”. Cùng
nàng chắp cánh cùng bay, Than
ôi! Vài tháng mà gây tám lần. Hỏi
ra nàng lại tuổi Dần, Nắng
mưa bảy tháng, hai phần chia đôi. Giật
mình Quá thấy chơi vơi, “Bao
wờ” mất hết võ thời cũng tiêu. Cuộc
đời lận đận trớ trêu, Gần
hết kiếp người nhưng chẳng tới
đâu. Bây
giờ mới thấm thía câu, Hứa
cuội hứa lèo trời chẳng dung tha. Thôi
đành phó kiếp la đà, Nay
đây mai đó rượu là thi nhân. Rượu
vào ta đổ tủi thân, Rượu
thế bạn hiền rượu dẫn ta đi. Về
thăm cổ mộ Rù Rì, Hòn chồng cốc tử Bãi Dương trận đồ. Suối
Tiên nước nóng Ba Hồ, Ngáy
nào tiên nữ cởi đồ tắm trăng. Giờ
cùng Long Nữ hội đăng, Quá
bỗng giật mình lo lắng xôn xao. Tình
xưa nghĩa củ lại trào, Nhưng
Huynh “quá bẽ” làm sao đây trời! Dương
Quá Dương
Quá Tái Xuất Giang Hồ Post
date: “say”
in English=nói “Bao
wờ” là power=sức lực “quá
bẽ” tiếng Tiều Châu nghĩa tương
tự “Oh my god!” |
Có Ai Ngờ Bao năm xa
cách duyên còn gặp Trên mạng Khải
Minh trường cũ
xưa Long Nữ,
Nữ Long không
thay đổi! Một lòng chung thuỷ không hề thay. Dẫu cho nước
chảy mòn
sông núi Nhưng vẫn không
mòn lòng đợi trông Trông ngóng, trông
tin từng ngày
tháng! Bật tin, bật tức sư huynh
Dương Nhưng rồi có
ai ngờ… Tiếng ca ai hát
vọng vang
đây Giọng hát tiếng
ca trông giống
ai Nghe kỹ thì
là Dương
Quá đệ Ôi! Vui mừng
lắm Dương
huynh ơi Muội, huynh mình
sắp gặp
nhau rồi Ta sẽ
cùng nhau kễ chuyện đời Xa cách bấy
lâu giờ
gặp lại Kể sao cho
hết sự
mừng vui Tiểu Long Nữ Có Ai Ngờ Gởi lại cho
anh Dương
Quá Post date: |
Ngủ Không
Được Mấy chục năm
nay mới gặp
nhau Gặp nhau chưa
thắm cắn
nhau rồi Bao năm Long Nữ Lòng vẫn
vậy Như thế rồi
đây Quá
lại bay Bôn ba bốn
bể trời
non nước Dương Quá huynh
đây vẫn
đợi chờ Ngóng trông tin tức người ta
đó Hổng biết rằng
ai có biết
không? Chẳng phải mong
chi cảnh sang giàu Chỉ cần cơm
nước có
người tâu Sáng trưa chiều
tối vài
ly rượu Muội hát huynh ca thế đủ rầu. Nhưng mà… Thơ đầu muội
ngâm sao
chát thế Móc lái huynh
chi chỉ chuốc
sầu Rồi lại đâu
ra bài thơ
tiếp Mùi mẫn ai
đây?...Quá
nhứt đầu. Dương Quá Gởi Tiểu Long Nữ |
Giờ Này “Ngọc”
Ở Đâu Nhắc tới Ninh
Hoà, phải
nhớ tới nem
chua chả
lụa, Nhưng đang
ngồi ăn
nem ngoài chợ,
mà thấy một
cô bé nhỏ
người tóc
ngắn mắt sáng
và đôi
lông mày
rất đậm,
tay trái cầm ví tiền,
tay phải
lại túm 2 gối
quần, vừa
đi vừa né
những ổ nước
trong chợ, rất
nhẹ nhàng
và nhanh nhẹn.
là đàn ông
con trai, bắt
buộc tôi phải
nhìn theo. Xem cô ấy
đi xe gì
và nhất
định phải
tìm ra cô bé
ở đâu?... À thì
ra đó là
Ngọc, con của
cử tiệm… Tôi đã di
cư vào Ninh
Hoà theo gia đình lập
nghiệp gần
2 năm rồi. Tuy
là người
Hoa Nhưng vì
Ninh Hoà không có trường
trung học
dạy tiếng Hoa,
nên tôi
phải học
trường Trung Học Trần
Bình Trọng,
Đã ở cái quận
lỵ nhỏ
bé này, làm
sao tôi không
biết được
dân trong quận,
nhất là
phái nử.
Nhưng cô bé này
từ đâu
đến, tôi
quyết phải tìm ra
manh mối
để làm quen
cho được,
À, thì ra cô
bé đang học
trường Khải
Minh ở Nha Trang, là
dịp hè nên
cô bé về
nhà trong những tháng hè.
Quả thật
cô bé có
nụ cười
no nê nhưng lại
không ra
tiếng, lông mày
lại đậm
mà là dân
xài tay trái
thì làm sao
không “chảnh”
chứ. Nên nhớ
rằng, lúc
bấy giờ tôi
cũng khá
bãnh trai, có
được chiếc
Dream. Vì thế tôi
nghĩ rằng
chỉ lạn qua nhà
cô bé vài
lần thì
sẽ lọt
được vào mất xanh
cô bé thôi.
Nhưng không
như tôi tưởng.
Cô bé “chảnh”
thật đấy,
ngay lần đầu
vào một
buổi chiều,
thấy nàng đạp chiếc
xe mi ni màu đỏ ngang
phố, tôi
vội lấy xe
chạy theo
hỏi làm quen.
Cô bé quay
lại trợn cho
và “xí, vô
duyên” rồi
bình thản đạp
đi. Và hình
như đôi
ba lần đi
theo cô
bé tôi cũng
chỉ nhận được
kết quả
như nhau.
Có một lần
tôi đi
phía sau và
la lên rằng “Ngọc
vừa rớt
tờ một
trăm kìa” ấy vậy
mà cô bé
vẫn thản
nhiên đạp và
hình như
có nở nụ
cười. Nghĩ
lại thấy mình
hớ rồi,
sạo người
ta mà làm sao
mình biết
người ta có
giấy bạc
100 đồng. Ngày qua ngày, hè cũng
đi qua. Mùa
tựu trường cũng
đến, tôi
cũng trở lại
trường và
Ninh Hoà cũng
vắng bóng
cô bé. Một
chút gì luôn
nhớ về
khuôn mặt
“dễ ghét”
của cô
bé. Nhưng
hai tháng sau đó,
ba tôi bảo
rằng ông
đã xin được
cho tôi
vào lớp
9 ở trường Khải Minh Nha Trang.
Tôi ra vẻ
buồn rầu,
nhưng lòng như
được mở
cờ đánh
giặc, hẳn nhiên cô
bé sẽ ngạc
nhiên khi thấy tôi vào
học cùng
trường, và rồi
mình sẽ
nhận ra
đồng hương
mà giúp đỡ
thân thiện
hơn. Và rồi
bao nhiêu mộng đẹp được
thêu dệt
trong đầu, Ôi
đẹp quá
và hạnh
phúc thật. Nhưng “Thiên
bất dung dê”,
Vô tình tôi
lại vào
học chung
vối lớp chị của
Ngọc, trên
Ngọc một lớp
lại ngồi
với Ni vì là
cùng ở Ninh
Hoà. chả biết
cô bé nói
gì với chị,
nhưng chỉ
mới tuần đầu,
chị Ngọc
đã hăm doạ
tôi “nhỏ
Ngọc là em
tao, đừng
nên để ý và
chọc phá
nó” Thế rồi
tôi cụt
hứng và
không dám để ý tới
cô bé nữa,
hay tại vì
tôi cũng sợ
đôi lông
mày đậm ấy
nữa. Và
một phần
cô bé cũng
có cùng băng
nhóm “chảnh” nổi tiếng
trong lớp.
hình như đó
là “Quế
Thuý, Ngọc
Linh, Nguỵ Lan và
cô bé”,
cũng là nhóm
ăn hàng có
tiếng ở quán
chị Hiếu. Nên tôi
từ từ
quên cô
bé đi thôi. Rồi chiến tranh
lan tràn. Người Hoa ở Nha
Trang lần
lượt rời Việt
Nam, gia đình
tôi cũng sang Mỹ,
tôi hiện
đang ở CA và còn
độc thân,
không biết cô
nàng bây
giờ ở Đâu
có chồng
con gì chưa, Hy vọng
có một ngày
dược biết
tin cô bé, hãy
gọi người
xưa 1-800-đẹp trai.
Rất mong được
cho một
nụ cười. 1-800-ĐẸP-TRAI
KM Giờ Này “Ngọc”
Ở Đâu Post date: |
Gởi Công Tử
Dương Quá Châu về hợp
phố Dương,
Long nữ Mười sáu năm
trường những
đợi mong Chiêu thức luyện
rèn đâu
chẳng thấy! Chỉ toàn ăn
uống kê
tên hàng Dương Quá công
tử giỏi
ăn quá! Từng món từng
tên nhớ
thuộc lòng Long Nữ
tuyệt chiêu
phái Cổ Mộ Hỡi chàng Dương
Quá đã
quên chăng? Thoaị Trang Gởi Công Tử
Dương Quá Post date: |
Nổi Buồn Phượng
Vỉ Tháng bảy heo
mây, Chuồn chuồn bay thì bão. Ở tận
nơi này, Nào có gió
heo mây. Nắng hè gay gắt, Lòng người thêm
chán ngán. Hoa phượng không
còn, Mùa hè tôi
đi đâu… Ngày này năm
ấy, Tôi nhìn hoa
phượng nở. Nhắm mắt nghĩ
thầm, Tình ta đẹp
lắm thay. Về chiều bóng
xế, Sân phủ đầy
xác phượng. Tôi thầm chột
dạ, Một nổi buồn
xâm chiếm. Chẳng nhẻ ngày
mai, Nhánh phượng hồng
xơ xác. Em cũng xa
tôi, Quên luôn mối
tình nồng. Chiến tranh lan
tràn, Mỗi người đi
một nẻo. Phương trời cách
biệt, Tôi mất hẳn
em rồi. Mỗi độ hè
về, Lòng tôi thêm
cô quạnh. Ba mươi năm
tròn, Cánh phượng hồng
trong trí. Vẩn đẹp như
xưa, Nhưng đã chết
lâu rồi. Hạ Trắng H.T.M. 2006 Nổi Buồn Phượng
Vỉ Post date: 7-14-06 |
Tâm Đầu Ý Hợp Hai người sống
cảnh buồn
đau, Cùng chung cái
bệnh cái
sầu giống nhau. Đêm khuya thức
trắng canh
thâu, Mượn dòng thơ
diễn từ
câu cỏi
lòng. Để rồi sau
đó hiểu
thông, Dần dần đưa
đến tình
trong đôi đàng. Đôi bên tâm
sự dẽ
dàng, Nàng, chàng yêu
mến từ
dòng thi thơ. Nàng ca, chàng xướng âm hoà, Dòng nhạc phối
hợp hai
người một
tâm. Đúng là tri kỷ
tâm đầu, Tình chàng ý thiếp trước sau
vẹn toàn. Tiểu Long Nữ Tâm Đầu Ý Hợp Post
date: 7-13-06 |
Tặng Dương Quá Khen cho Dương
Quá nào đây Chiêu ăn số
một không
ai sánh bằng Dẫu cho Long Nữ cũng hàng Phái môn Cổ
Mộ anh chàng
đã quên Liệt vào toàn
những món
ăn Nghe qua cảm nhớ mùi hương
quê nhà Dương Quá thời
đại ngày
nay Võ công không
có chỉ tài
về ăn Ai
mà muốn
được ăn ngon Hãy xem danh
sách thực
đơn anh hò Trầu câu anh
cũng thầu
luôn Để dành ở đó
anh buồn
anh nhai… Tiểu Long Nữ Tặng Dương Quá Post
date: |
Quê Tôi Quê tôi vùng
biển Nha
Trang, Là nơi du
khách viếng
thăm hằng ngày. Nhất là mùa
nóng của
hè, Mọi người tắm
nắng nô
đùa lội
bơi. Ngồi chơi ngắm
cảnh biển
trời, Bao la gói mát
chân mây
chuyển rời. Đặc biệt giải
khát nước
dừa, Dừa xiêm ngon
ngọt uống
vô nhớ hoài. Yến sào đặc
sản nhất
nhì, Dùng vào khoẻ
mạnh yêu
đời trẻ trung. Tươi ngon hải
sản ăn
liền, Ăn vô nhớ
mãi của
miền thuỳ
dương. Là nơi du
khách viếng
thăm, Hồn thanh nhẹ
thản hưởng
nhàn an vui. Tạ Kiều Dung Quê Tôi Post
date: 7-12-06 |
Tây Thi Gái
Nước Việt Phù Sa mất nước
vì ai, Vì nàng giặt
lụa Tây
Thi tuyệt
trần. Tướng quân Phạm
Lãi gặp
nàng, Giặt lụa bên
suối cạnh
làng Người đâu cá
lặng chim
sa! Thiên hương quốc
sắc ngẩn
ngơ anh hùng… Tướng quân hỏi
tuổi tên
nàng, Tây Thi gái
Việt sống
làng Gia đình sinh
kế lụa
là, Con
hàng dân
thứ xóm
thôn nghèo
nàn. Nghe qua ngài chợt nghỉ rằng, Cơ may vận nước phải chăng
tới hồi? Cứu tinh Việt
quốc dây
này! Giang sơn thôi
bị đoạ
đầy nhà
Ngô. Ngài liền rước
đón nàng
về, Dầy công trau
luyện, trâm
khuê khó bì. Sau đem cống
hiến Phù
Sai, Gọi là tặng
phẩm nhỏ
nhoi nước nhà. Của Việt câu
tiển tạ
ơn (Phù
Sai biệt
đải Việt vương
mạng toàn) Tây Thi tuyệt
sắc, tuyệt
trần, Cành vàng lá
ngọc Phù
Sai yêu vì. Ngày đêm yếu
tiệc vui
vầy, Kiến triều chểnh
mảng Phù
Sai chẳng màng. Biên cương khói
lửa mịt
mùng, Đến khi biết
được trể
tràng còn chi! Ngô triều sụp
đổ vì
ai? Vì nàng giặt
lụa Tây
Thi khuynh thành. Thoại Trang Tây Thi Gái
Nước Việt Post
date: 7-11-06 |
Tặng
L Người Bạn Ninh Hoà Khaiminh.net cũng
làm mình phấn khởi chút cho những ngày hè oi bức
này, mình bổng nhiên nhớ tới một chuyện
đi chơi Hè ở Ninh Hoà và đương nhiên
nhớ tới L. Mình cũng như
L, học sinh ở xa từ Phan Rang, còn L thì ở
Ninh Hoà, vào Khải Minh
đầu quân nhập bọn Trung Học Khải
Minh Nha Trang. Mình thì ở ký túc xá ngay trong trường.
Là lính mới, mình cũng dè dặt, từ tốn
và có phần hơi khớp chút xíu, Nhất là gương
mặt thần sầu lạnh lùng của ông
chủ nhiệm “Chưng Sín Sáng”, một cái gì rất
nghiêm đối với bày con gái. Ngày đầu của
niên học, những tên lính mới được
kêu lên để tự giới thiệu tiểu sử,
Lớp mình có được bốn nam và ba nử,
phần nam tự giới thiệu cũng dể
dàng nhưng đến ba cô, thì cô nào cũng
đứng im nhìn dưới đất, ai cũng
nhường nhau làm cả lớp tức cười
và “Chưng Sín Sáng” cũng phải cười luôn.
Trong đó hẳn nhiên có L, P, N, (2 Ninh Hoà, 1 Phan Rang)
cũng chính từ bữa đó mình thấy L ngộ
ngộ dể thương, với mái tóc ngắn,
một cá tính thích chơi nhưng sợ, muốn
hoà mình nhưng khép nép, muốn nói ý kiến mình
nhưng lại sống nội tâm, nhưng hình
như mình để ý nhiều nhất là nụ
cười mỉm và cặp mắt long lanh. và rồi
ngày tháng trôi qua, bạn bè trong lớp cũng
hiền, vui tánh và hiếu bạn phương xa,
nên mình cũng dễ dàng hoà nhập, trong lớp có
những tay bợm như Bột Lộc, Q. Thành,
Gia Tuấn, Tai Quẹo, Vcộng và ruồi (bợm
ngầm) Xì Cào (bợm ngầm), và hẳn nhiên mình
cũng từ từ nhập vào băng bợm này.
Cũng nhờ là thành viên của nhóm, nên mình rất
nhẹ tay chọc phá tới L, có một lần,
băng bợm định giao cho mình nhiệm vụ
mang nước mắm vào lớp bôi vào các hộc
tủ của bày con gái ngồi ở sau, trong đó
có L, Nhưng mình đã ngăn cản, lấy
lý do là lớp trưởng H.X.A. sẽ biết
là mình chủ mưu, vì mình ở ký túc xá. Nhưng
thực ra mình không muốn L là nạn nhân
trong vụ này. một lần khác, băng bợm
cũng định rãi lông mất mèo trên
bàn của đàn con gái ngồi sau,và lần đó
mình cũng cản. rồi thì L có nhớ ai là người
bơm bánh xe cho L trước khi cả lớp đi
Hòn Chồng. Ai là người chở L từ Quốc
Lộ vào trong tận Bãi Dương, bẻ
nhánh phượng che đầu lúc đạp xe không?
và còn nhớ vào một buổi trưa ở trường,
giờ học thứ hai là Sử của “Phù Sín Sáng”
vì là giờ sử của ông thầy hiền
như phật này, mà gió gần hè lại thoang thoảng
lại hanh hanh, nên hình như L cũng không còn
tỉnh cho lắm, bị mình bắt gặp và hơi
tức cười nên viết bài thơ tặng L
lúc đó. Gần
hè nhưng vẫn chưa hè, Nhưng
sao cô bạn mắt xè mắt cay. Hoặc
vì tối ngủ không say, Bây
giờ thầy dạy, em đây kéo cò. hẳn nhiên bài
thơ bị vò và ném vào xọt rác, đồng thời
cho mình một cái nhìn gầm hừ, í quên..”tình tứ”
khà khà. rồi hè đến, tụi bạn trong lớp
tổ chức đi Ninh Hoà đánh banh, có ghé nhà L
và được dẫn đi ăn nem Thái Thị
Trực và bánh ướt xóm Rượu nữa, L
còn nhớ không đây? Quả thật
thời con nít ranh của mình lúc đó cũng ga lăng
nhiều với L, nhưng hình như cô nhỏ
đó vô tư quá, không thấy được
khung cửa sổ lòng mình, lúc nào cũng mở rộng
để chờ làn gío hoa L bay vào, hổng biết
giờ này cô nhỏ L đó có thấy uổng
không? Hay rộn ràng thì mùa hè năm ấy có phải
đẹp hơn không? Khà khà… Giờ này Xóm
rượu vắng L. bánh xèo bánh ướt vẫn
còn đó, nhưng thiếu cô nhỏ ăn chịu,
ve sầu rã rích của những trưa hè càng
làm mình nhớ nhiều với buổi đi chơi
ở Ninh Hoà năm nào và hẳn nhiên càng làm mình nhớ
tới L. Thôi nhá, vài dòng chữ này cũng là một
chút kỷ niệm của một tình bạn đẹp
đẽ, một tình iêu chưa nở đã
thành tình lụi… Khà Khà L biết
ai chưa? Người
Không tên post date: 7-1-06 |
Mùa
Hè Chia Bước
ra khỏi cổng
trường, Hè này ta xa
nhau, Chia tay muà
phượng đỏ, Lời thỏ
thẻ chưa trao. Lật
lại trang vở
củ, Tình chưa nở lại
phai, Chau My
An Mùa Hè Chia Post
date: 7-10-06 |
Tặng Tiểu Long Nử Vài dòng Long Nử viết ra, Làm ta Dương
Quá lệ sa cả giờ. Châu về Hiệp
phố cung
tơ, Nha
Trang non nước
bao giờ cũng
“nice”. Lời bàn bốn
bể nào sai, Dân
tình thái thế không bài
nào chê. Về phần phụ
nữ phải
mê, Con
gái Nha Thành nhỏ nhẹ bình
dân. Nết na
thuỳ mị
bảy phần, Còn
ba phần
nữa ở gần
mới hay. Như Tiểu Long Nử ta đây, Ăn quà ăn vặt
sổ tay rõ
rang. Xôi gà Cầu
Dứa tiếng
vang, Cơm
gà Tân Mỹ,
bún bò Hà
Thanh. Bánh ước thì
ngã ba
Thành, Nem
chua chả
lụa phải dân
Ninh Hoà. Gỏi cá ra
tận Hà Ra, Phở
bò Hợp Lợi,
bánh đa trên
Thành. Ăn chè thì ghé
Tân Quang, Ăn kem Khả Khánh,
bánh mì Á
Đông. Kể ra thì
cả trăm
dòng, Chuyện ăn
con gái nhất
lòng nhất tinh. Thế còn con gái Khải Minh, Đàn
ông phải
đợi để rinh
về hầu. Năm đồng một
mớ trầu
câu, Quá đây mua
hết
, quá thầu
mình ên. Dương Quá Công
Tử post date: 7-7-06 |
Gởi Người Em
Gái tên “Thường” Thường ơi Thường
có nhớ chăng, Màu xanh Thường
thích, màu vàng anh thương. Mùa Xuân Thường
mặc da trời, Sang Đông
Màu tím, Hạ Thường
màu xanh. Mùa Thu Thường
mặc màu chàm, Màu cam Thường
mặc càng them đậm
đà. Thương Thường
như thể
thương trăng Trăng tròn trăng
đẹp trăng
thanh như Thường. Trăng lên Thường
thấy trong
trăng, Người thương Thường
thấy trong
trăng chính người. Người Trong Trăng. Gởi Người Em
Gái tên “Thường” Post date: |
Yêu
Thầm Nhớ người
em gái xa xưa, Cùng chung
một lớp thầm yêu mến nàng. Hàng ngày chuông
đổ trường tan, Chàng ngồi
góc cổng lẻn nhìn nàng sang. Đẻ mà
tự dốt tim gan, Em
đâu nào biết có chàng thầm thương. Duyên cho chung
lớp chung trường, Ngày
ngày được thấy dáng nàng anh thương. Không lâu
kết thúc học đường, Mai
này mãn khoá có còn gặp nhau. Tự
mình tự trách tại sao? Không theo,
không ngõ giờ này đớn đau. Tiểu Long Nữ Yêu Thầm Post date: 7-3-06 |
The
Beach Summer
has begun By: Ung Suy Phan |
Relive my childhood beach memory by watching my daughters enjoy San Diego beach. |
Ba
Tháng Hè Ba tháng hè vui nhộn
bạn ơi! Mọi ngày tản
bộ và lội bơi Nào là tổ chức
ghé thăm đảo Bằng đủ
mọi trò chơi thật vui Chia đội
đôi bên cùng tỉ thí Hăng say tranh
đấu trổ tài hay Bạn bè đùa
giỡn quên ngày tháng Chớp
nhoáng mùa hè thật lẹ trôi. Mỹ Dung Ba Tháng Hè Post date: 7-2-06 |
Nhớ
Hè Đọc
thư hè nhớ, nhớ hè, Nhớ
ơi là nhớ, nhớ hè năm xưa. Bạn
bè một lũ nô đùa, Dung
dăng tắm biển uống dừa xiêm non. Lại
còn nước mía ngọt ngon, Uống
ngon nguyên chất trả tiền gấp đôi. Xài
sang xa xĩ uống hoài, Sạch
tiền rỗng túi bởi vì uống ngon. Có
hôm cũng tại bởi ngon, Cạn
tiền nên phải thả chân lê cà. Cuốt
từ Cầu Đá về nhà, Mệt
phờ như cũng đi qua dễ dàng. Bởi
vì còn trẻ nên hăng, Ngày
nay nghỉ lại còn chăng cái thời! Dung
dăng dung dẻ đi chơi, Ăn no, tắm mát ngắm trời mây trôi. Một
thời vương đế không ngôi, Ba
mươi năm vẫn nhớ ơi! Chung lòng. Chừng
nào mới lại cùng chung, Dung
dăng dung dẻ trẻ trung hè về. Bách
Mộc Nhớ
Hè Post
date: 7-1-06 |
Nhớ
Xưa Cùng Biển Hè về nhớ
biển quê nhà, Quê
tôi nước biển mặn mà trong xanh. Nha Trang tôi
đã trưởng thành, Sống
trong vùng biển cảnh trời thiên nhiên. Cát mềm trong
trắng mịm màng, Bầu
trời gió mát dịu dàng trong
thanh Hàng dừa, dương
phỉ tươi xanh, Nhớ
xưa, trốn học chạy quanh chốn này. Nhớ bè, nhớ
bạn năm xưa, Cùng chung
đùa giỡn lội bơi nhất nhì. Nhớ trường,
nhớ lớp thân thương, Đâu còn
ngày ấy để thường chung vui. Tiểu Long Nữ Nhớ Xưa
Cùng Biển Post date: 6-30-06 |
HÈ Con chim nho nhỏ Trên cành líu lo Thì thầm nhỏ
to Với nàng phượng
đỏ Ô
kìa ai đó? Khoe mình với
gió Re re viú vo Chính là ve nhỏ Dưới bóng
cây to Cô học
trò nhỏ Cỏi lòng tự
do Ngấm hoa phượng
đỏ |
Ba tháng khỏi
lo Học bài nộp
vở Dệt mộng
làm thơ Hởi
cô bạn nhỏ? By Ưng Suy Phan HÈ Post
date: 6-29-06 |
Hạ
Riêng Cho Em Nắng
chiều nghiêng nghiêng hoa phượng đỏ Rồi
hè đến đôi ta dong duỗi Biển
Nha Trang đậm nét men tình Bãi
Dương, Hòn Chồng bao kỷ niệm Đã
hằn in những bước chân ta Của
những sáng chiều lòng tràn ngập Đỉnh
yêu thương lứa tuổi học trò Của
Khải Minh ngàn năm yêu dấu Ôm
ấp ta mối tình chớm nở Dĩ
vãng xưa vẫn còn nhung nhớ Nổi
ngậm ngùi hình bóng tơ vương Những
lá thư tình ta trao đổi vẫn cạnh bên anh suốt một đời. Hà
N. Q. (Houston Hạ
Riêng Cho Em Post
date: 6-29-06 |
HÈ VÀNG Những ngày gần kề đến ngày nghỉ hè,nhất là sau khi thi xong học kỳ,là cả lớp nôn nao,nhốn nháo. Và sau khi Cô giáo phê xong mục hạnh kiểm vô thành tích biểu thì lúc đó tha hồ quậy phá ,la hét rượt duổi nhau trong lớp học ,nói chuyện trong lớp liên miên.Cô giáo nhìn thấy cũng lắc đầu ngán ngẫm ,nhưng đôi khi cũng thấy Cô mĩm cười ,có thể Cô giáo cũng mệt mỏi sau một năm dạy học với “ lũ quỷ “ con trong lớp,nên Cô cho xả láng trong vài ngày cuối cùng của năm học. Ðến ngày cuối cùng của năm học , cả lớp gần như cái chợ ,mạnh ai nấy nói chuyện ,mạnh ai nấy chọc ghẹo ,mạnh ai nấy đánh lộn lẫn nhau ( có thể có vài đứa “ thanh toán “ những mối ân oán trong năm học nhau trước khi nghỉ hè ! ).Còn các bạn gái thì trao nhau những quyển lưu bút ghi đầy những lời lẽ ướt át nhưng mộc mạc ,chân chất : nhớ Thầy Cô giáo,nhớ bạn , nhớ trường các bạn trong lớp ai cũng được đưa ghi lại những dòng chữ thân ái ,những dòng chữ chân tình ,và có bạn còn dán cả ảnh mình lên.Có thể những quyển lưu bút ấy hiện nay còn giữ đáng giá cả ngàn vàng ,vì thời gian là vàng ,vì làm sao còn có được những tình cảm chân thật ấy,những tình cảm chân thật nhất ,thuần khiết nhất xuất phát từ thời học phổ thông.Tình bạn học thời đại học chắc chắn không thể nào bằng tình cảm của thuở niên thiếu,vì khi con người trưởng thành rồi ,thì đã biết tính toán ,biết cân đong đo đếm những mối quan hệ. Giờ cuối cùng đã đến ! Cô giáo bắt đầu cho bài về nhà chép trong những ngày nghỉ hè.Cả lớp rên siết theo lời Cô giáo dặn : chép cả vài chục trang vỡ bài tập viết chữ !May mà 4 ô kẻ thành một ô cho một chữ viết. Mặc cho ai cũng nhao nhao phản đối ,Cô giáo vẫn thản nhiên đọc các bài phải chép ,nên cuối cùng cả lớp đành phải bị khuất phục và ngoan ngoãn chép theo lới Cô dạy. Vừa chép xong là tiếng chuông của Ông cai ù ( Xin lỗi ông vì tụi lũ quỷ học trò quen gọi như vậy ) keng keng vang lên ! Cả lớp như bùng nổ : tiếng la hét vui mừng ,tiếng xô bàn ghế,tiếng đập bàn , tiếng gọi nhau hoà trộn lẫn nhau và chưa có phép của Cô giáo cả lớp ùa ra chạy tung tăng trong sân trường ,có đứa còn ném cả cặp táp lên không trung và cười la lên Trước ngày nghỉ hè cả lớp đã lên chương trình đi chơi ngay sau ngày nghỉ.Thường như mọi năm mọi người đều chọn Hòn Chồng vì địa diểm gần,mọi người cứ hẹn nhau một địa điểm nào đó rồi cả bọn cuốc bộ như là hành quân đến Hòn Chồng.Vài đứa lên chương trình tuần sau đi Bãi tiên ở bên Ba làng, rồi đi Suối Tiên ,đi Bãi Trũ ở bên Hòn Tre,đi Hồ cá Trí Nguyên. Mỗi lần đi Hòn Chồng là mấy đứa con trai đều mang theo dao,muối tiêu chanh để cậy vú nàng và hàu rồi chấm muối tiêu chanh ăn tại chỗ,một phần là cả bọn không có tiền mua bánh mì thịt mang theo,đành phải tự lực cánh sinh vậy. Ðối diện tảng đá năm ngón tay ở Hòn Chồng có một tảng đá to phẳng nhô ra biển ,chúng tôi gọi đó là lầu một.Bên trái năm ngón tay có một mỏm đá cao nhô ra chúng tôi gọi là lầu hai,và bên cạnh đó có một dốc đá cao hơn nữa được đặt tên là lầu ba.Tôi thường chỉ nhảy chuối ở lầu một vì nơi đó thấp,lâu lâu bị tụi bạn khích tôi củng nhảy bom ở lầu hai,vì nơi đó khá cao nên tôi không dám nhảy chuối.Còn lầu ba tôi chỉ nhảy một lần duy nhất,và hiện nay nghĩ lại tôi vẫn còn thấy cảm giác ớn lạnh : lầu ba vừa cao vừa có một mỏm đá nhô ra ở phía dưới,ai mà nhảy gần thì khi rơi xuống sẽ rơi ngay mỏm đá nhô ra và chắc chắn sẽ từ nằm liệt giường đến cấp cứu .Hôm đó trong lớp gần như ai cũng nhảy : bắt đầu là Huỳnh Xuân Răng biểu diễn mở màn : anh ta lấy đà và nhảy vọt ra xa và rơi ùm xuống biển nước xanh biếc tung tóe nước bắn lên cao gần ba mét ,rồi tiếp theo đến Phan Gia Trì , Nguỵ Chí Phát ,Soái Diệc Trung,Tô Kỳ Xương khi cón lại một mình tôi ,mặc dù cũng hơi ớn nhưng vì là “ Nam tử hán “ nên tôi cũng lấy đà và nhảy vọt ra ! tôi ôm đầu gối nhảy theo kiểu nhảy bom ,khi tôi rơi xuống thì phần đầu và phần lưng tôi chỉ cách mỏm đá nhô ra vài xăng -ti-mét ! Hú hồn .Từ đó về sau tôi không nhảy ở lầu ba nữa , và sau khi tôi rời khỏi trường Khải Minh thì tôi cũng không còn đi tắm ở Hòn Chồng nữa. Hiện nay những lúc đi ngang qua,tôi vẫn nhìn thấy những tảng đá mà chúng tôi cậy hàu và vú nàng ăn tại chỗ ( bây giờ đã trơ trịu không còn gì cả ) ,xa xa vẫn còn nhìn thấy lầu hai và lầu ba in trên nền trời xanh thẩm.Hiện nay Hòn Chồng gần như chỉ thấy có khách du lịch ở khắp nơi đến tham quan.Hình như không có bóng dáng gì dân bản địa đến chơi ,và điều chắc chắn là không thể nào có lũ học trò quỷ quái tập trung ở đó biểu diễn nhảy xuống biển đủ kiểu : nhảy chuối ,nhảy bom ,nhảy lộn ,nhảy kiểu đại bàng tung cánh ,kiểu con tôm, tôi tin chắc là còn đẹp hơn môn nhảy cầu của thế giới ( ! ) vì nó vừa mạo hiểm ,vừa sáng tạo đủ kiểu nhảy mà không ai có. Ngày nay vào dịp nghỉ hè ,người ta hay tổ chức đi du lịch nước ngoài ,đi Hà Nội ,đi Sài Gòn .Trong lớp học thì tổ chức đi Thác Yang Bay ,Vịnh Vân Phong,các hải đảo và gần như không ai tổ chức đi Hòn Chồng nữa , không ai lại đi bộ đến Hòn Chồng nữa ,không ai cậy hàu và vú nàng ăn tại chỗ nữa ( có đâu nữa mà ăn ),không ai biểu diễn nhảy ùm xuống biển nữa, Nhưng nếu hiện nay có đám bạn học cũ rũ tôi đi ,tôi sẳn sàng đi ngay ,và đi bộ ,và tự kiếm đồ ăn ở trong nước biển xanh biếc ,và thử nhảy lai lầu ba xem sao VƯƠNG VĨNH HIỆP Nhatrang tháng
6 năm 2006 |
幽默小品 HÈ Hè hot hot hừng hực hãi
hùng, Hiền
hỏi Hưng “Hui
héng hạ
hử”*, Hưng
hì hà hì
hục hí hoáy
hoạ hình hoạt hoạ,
Hưng hờ
hững hả
họng… hứ… Hiền hãy
hỏi Hói
hay hơn Hưng, Hưng
hổng hứng
“Héng hạ”**, “Héng
hạ” hôi
hám Hưng
“hùm hui”***, hão
huyền. Hiền hụt hứng,
hậm hực
hăm he hô
hào họ hàng Hói,
Hùng, Hồng,
Hương, hổng họp
hành hội
Hưng, Hổng hát
hò help hội,
hãy hành hạ
Hưng. Hưng
Hoảng hốt… Hiền,
Hiền hãy
hạ hoả, Hưng
hân hạnh
“Han”****Hiền “hè hui
hèng hạ
hủ hừm
hủ?”*****Hứ. 校友L.H. Class of 1976 請用粵語讀音 “Hui
(去)héng(鄉 )hạ(下)hử”* “Héng(鄉 ) hạ(下)”** “hùm(唔)hui (去)”***不去之意思 “Han(和)”**** “hè hui(去) hèng (鄉 )hạ(下) hủ (好)hừm(唔)hủ (好)?”***** 去鄉下好不好之意思 HÈ Post date: 6-27-06 |
Câu chuyện nhỏ
của tôi
và “Người
Ta” hè năm ắy Hình như cái tuổi biết yêu
của tôi
bắt đầu
hè năm đó.
Cũng như mọi học
sinh khác, để chuẩn bị
cho kỳ thi
lên cấp
3 năm sau. Nên hè năm ấy
chúng tôi
phải đi học
thêm toán lý hoá mổi
buổi chiều,
kể cũng chán,
nhưng ngược
lại, đời tôi
lại có một
bước ngoặc
mới. Đó là đã
biết yêu. Người ta năm ấy hình như
cũng đẹp
ra và nhí
nhảnh hơn,
lại ngồi phía
trước tôi,
làm tôi càng
thêm chú ý,
rồi miên man tư
lự mà đi
vào con đường
tình ái lúc
nào không
hay. Lúc ấy người
ta biết tôi
bắt đầu
để ý, nên
người ta càng ra
vẽ làm dáng
và không
thêm để ý những
mủi tấn
công của
tôi. Vào một chiều
nọ, người
ta nhờ tôi
ngày mai lại nhà cô
bạn khác,
để chở giùm
người ta
đi học vì
xe bị
hư. Nhưng
sáng hôm sau,
mẹ tôi
bảo tôi
phải đi gấp ra
Ninh Hoà thâu tiền hụi,
Tôi không
được dịp để
thông báo
cho người ta
biết. Thế là hôm
sau, người ta
bắt đầu
không nói
chuyên với tôi cả
tuần. Mặc
cho tôi mua
chè, mua trái cây hối
lộ, người
ta vẫn không
ăn không
nhận. Vậy thì người
ta đã yêu
tôi rồi
còn gì, Yêu
mới giận
lâu đến thế.
Tôi vừa giận vừa
yêu nên bèn
nghỉ ra
một khổ
nhục kế, một chiều
đi học
về tôi
bảo người
ta rằng.
Nếu người ta
còn giận
tôi, thì tôi
sẽ nhảy
lên bánh xe
của tôi
đạp cho
cong, thì người ta chở
giùm tôi
về, hay tôi sẽ
tự đi
bộ về
nhà. Các bạn
có biết không?
khổ nhục
kế đã
thành công,
người ta tha cho tôi và
sau đó, chúng
tôi cùng
đạp xe dọc
theo biển
đi về hướng
phi trường. Dừng
lại một xe
nước mía
bên đường, kêu
2 ly và 2 chiếc ghế dựa,
chúng tôi
ngã lưng xuống
và nhìn lên
bầu trời
xanh của một
ngày hè, một cuộc tình
học trò
quỉ quái
chớm nở. Nghỉ lại thật
tức cười, vì
cái yêu lúc
đó chỉ
lo lắng cho nhau
với những
việc không cần
thiết, và
giận hờn những
chuyện không
ra đâu. Nhưng có một gì
hấp dẫn
và đẹp
lắm. Như một ai
đã viết… Tình chỉ đẹp
khi còn dang dỡ, Đời
mất vui
khi trọn
cuộc tình. Nếu
như người
ta có đọc
được mẫu
chuyện hôm nay, thì hãy mỉm
một nụ
cười ngày
xưa và nhớ những
gì chúng ta đã hứa. Học trò Khải
Minh trần Thuỷ Biển post date: 6-24-06 |
Chuông
Reo Hôm nay giờ
học cuối
Nôn nao
giờ học cuối
Sân bóng
rổ hôm nay Ông thầy
già đi tới
|
Chuông reo
giờ học cuối
Trường tôi
sao đẹp quá
Tan trường giờ
học cuối Philip
Nguy |
Site
content and layout are copyright protected khaiminh.net. All rights reserved.
Use
is forbidden without authorization. Modify and use only with permission.