文章列表-Văn học nghệ thuật

Một Loài Hoa Lạ

 

Trời đã chiều rồi em biết không

Sao Hoa nở cứ vấn vương lòng

Hoa gởi chiều Thu thêm chút nắng

Ấm áp ,mơ màng kẻ đi rong .

 

Hoa như vì sao sáng lung linh

Hoa vui tươi rộn tiếng chân tình

Nhưng Hoa  âm thầm mang giọt lệ

Mượn nụ cười che dấu riêng mình.

 

Sao em vô tình Loài Hoa lạ

Cho người vui vẻ lẫn đê mê

Cho hương thơm tỏa theo trong gío

Rồi để dương gian rối mọi bề !!!

 

Hạ Trắng muà giáng sinh 2008

(Tặng quà giáng sinh cho loài hoa quỉ quái)


post date:12-14-08

Phố khuya Phan Bội châu...

   Một đêm khuya cuối chợ

   Ánh đèn vàng sáng hoắt

   Cái Miêú nhỏ góc đường

   Chú cẩu như lính canh

   Cho mọi người yên giấc .

  

   Cũng nơi trụ đèn này

   Cứ mỗi tối lên đèn

   Những đêm hè oi bức

   Mọi người ngồi mọi nơi

   Đám trẻ con inh ỏi...

 

   Nhìn vaò sâu con đường

   Đó là Nguyễn Bỉnh Khiêm

   Chạy thẳng xuống xóm Cồn

   Nơi phát xuất hàng đêm

   Đủ hàng rong gồng gánh...

 

   Phía sau lưng chúng ta

   Đường Hàn Thuyên ra Biển

   Ngang qua Nam Tiểu Học

   Dọc hàng cây bên đường

   Biết bao"Cây " hớt tóc ....

 

   Nhìn lại tấm hình xưa

   Lòng không dấu bồi hồi

   Nhớ lại ngày tháng củ

   Tận hang cùng khắp phố

   Ký ức lại đi rong......

 

   Xa Xa ai đang hát..

   Ai trở về xứ Việt ,nhắn giùm tôi người ấy ở bên này........

 

Hạ trắng 2008
post date:11-10-08

Tan..

 

Hạ chở tình tôi bay xa bay

Biển lặng ơ thờ nước mặn cay

Nhớ tiếng vui đùa say trong nắng

Nhớ tuổi hồn nhiên những tháng ngày .

 

Cây Phượng chỉ còn màu

Hoa phượng tôi em chở đi rồi

Mỗi cánh hoa ép trong trang vở

mỗi lời yêu nhắn trong tôi .

 

Hạ chở tình tôi đi xa rồi

Tếng ve sầu vẫn rích không thôi

Chất chứa nổi lòng ngườilại

Hát tiễn em đi tiếng rời .

 

Hạ Trắng cuối 2008 .
post date:9-22-08

Xúc cảm


Phạm Quỳnh Anh, 
Gương mặt em thiên thần quá
Đôi mắt đen láy với chiếc mũi cao
Một chút trầm buồn em miên man tiếng hát
Hello Việt Nam, tôi bay bỗng trong không gian
Tôi xúc động nhắm nghiền đôi mắt
Để em dẫn tôi theo lời ca ngọt ngào
Đi thăm từng ngõ ngách ,hương hoa đất Việt ....

Em ơi! Gió thổi bạt ngang cánh đồng
Ruộng lúa xạc xào chuyển mình theo gió
Như dãi lụa xanh phơi phới vẫy mình
Thổi lên mùi thơm của lúa mạ ngất ngây .
Mẹ ơi! khi nào con lại có được những giây phút này
Con không dám mở mắt ,sợ mất đi niềm hạnh phúc thiêng liêng .
Bên kia đồng lúa con sông xanh dịu hiền
Vài ba chiếc đò nhẹ xuôi theo dòng nước
Tiếng vỗ bạch bì đưa đẩy của mái chèo
Như đang đệm cho tiếng hát cô lái đò
(....Quê hương tôi, có con sông dài xanh biết...)
Mẹ ơi! con mất rồi những ngày tháng củ
Tuổi ấu thơ tắm mát tâm hồn con
Con đã mất quê hương nhưng tim con nào đánh mất
Dòng sữa mẹ,hạt gạo thơm,giọt nước giếng ngọt ngào .
Em ơi! khoan đi đã ,hãy chờ tôi với
Em không đựơc sanh trên đất Việt,thì em chưa thấy được
Cái đẹp của quê hương ,không chỉ là mây nước vĩ hùng
Đẹp hơn giọng ca vàng em đang véo von
Đẹp hơn trăm ngàn lời anh đang tình tự
Giấy bút nào ghi hết thói lề tập tục của từng người xúc cảm
Và gọi đó là cái đẹp của quê hương mình
Như buổi sáng tinh sương của thành phố sương mù,
Màu đỏ của đất với bạt ngàn cây xanh trĩu hột cà phê
Một góc nhỏ của căn gác nghèo và tô mì gói của cậu học sinh
Tiếng rao quà của những chị bán bưng
Tiếng lồng lộng của suối ngàn hay biển sóng chập chờn
Cái thú tắm mưa hay thả diều,đá dế
Tiếng sáo chiều với bày cò trắng trên bầu trời quê xanh ngát....

Anh có thể miên man nhưng không bao giờ đong đầy tình quê
Anh có thể điên như đang ngồi nghe em hát
Để vòi vĩnh mẹ cho anh lại những ngày xưa
Rồi dẫn em tìm lại quê hương
Hello Viet nam ,cám ơn Quỳnh Anh đã đưa anh về với đất mẹ
Hello Viet nam rồi một ngày nào tôi sẽ về
Hít thở được bầu không khí quê hương .

Hạ Trắng 2008

(cảm xúc khi nghe Quỳnh Anh hát trong Paris by night 92)
post date:7-28-08


post date:6-1-08

Tre Xanh

Cũng trầm mình theo bức hoạ đồng quê với luỹ Tre xanh, Hạ Trắng xin hoà chung 4 câu thơ ...


Tre xanh rợp mát đường làng tôi
Phủ mát hồn tôi thuở nằm nôi
Nét đậm quê hương chìm trong trí
Đẹp mãi trong tôi ,mãi trong tôi .


Hạ Trắng 2008
post date:7-21-08

also read:
Gởi Ai (Dương Quá)

Hận Ly Hương (Lê Ngọc Châu)
Tre Xanh (Hạ Trắng)
Tre Xanh (Hòang lan)
Tre Xanh (Anh Hùng Xạ Điêu)

Tìm Trong Giọt Nắng


Tìm trong giọt nắng
Ba thấy được chúng con
Những ngày tháng củ
Đang hồn nhiên vui đùa
Ngày ngày sáng sáng
Đưa chúng con đi học .

Tìm trong giọt nắng
Ba thấy lòng ấm lại
Anh con chơi banh
Lanh lẹ như con chó 
Mọi người vỗ tay
Làm ba cũng vui lây .

Tìm trong giọt nắng
Trong màu áo tuyển thủ
Con như cá Heo
Đang tung mình trong nước
Vượt lên đối thủ
Xung quanh tiếng reo hò .

Tìm trong giọt nắng
Lúc chúng con ra trường
Hai đứa thật đẹp
Trong bộ áo thùng thình
Ba mừng vô kể
Nhưng lại nghĩ ngày mai.....

Tìm trong giọt nắng
Ba ngồi đây một mình
nhâm nhi giọt đắng
cùng hai chú cún con
Nhớ lại ngày xưa
Lòng bao nổi chập chùng .

Hạ Trắng 2008 .

post date:6-15-08

Liễu

 

Liễu rủ Hồ Tây một trời xanh

Đưa em vào đời hoạ nên tranh

Đề đời khoát lên niềm khởi sắc

Để nắng vàng rộn ánh long lanh.

 

Khi em lạc bước vào vườn Xanh

Bướm ong hoa lá vội nhau giành

Chiêm ngưởng nét nhẹ nhàng khép kín

Khu vườn thêm rạo rực thiên thần

 

Hạ Trắng
post date:4-5-08

Những Ngày tháng Ngậm Ngùi

 

Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ

Mây tri lồng lộng không phủ kín công cha.”

 

Đọc 2 câu thơ trên của một ai đã viết, Vào một buổi chiều vắng vẻ cuối tuần, không con cái bên cạnh. Những ai đang cha mẹ, chắc không khỏi bồi hồi tưởng nhớ đến bậc sinh thành. Với tôi, niềm xúc động này càng cao ba mẹ tôi đã khuất. Tôi ngồi yên để nghỉ đến cha mẹ lúc còn sống, rồi nổi lòng ân hận thôi thúc tôi viết lên những dòng chữ. Những lời chân thật, sâu đậm lòng kính trọng. Xin cha mẹ tha thứ cho tôi những tháng ngày khờ dại trong tôi, cái Tôi quá to lớn để tôi quên đi tôi ai từ đâu ra

Kính Ba mẹNhững Mỹ từ con viết ra đây, để xin lỗi, để càm ơn ba mẹ không bằng hai tiếng gọi nên hằng ngày Ba ơikhi lúc ba mẹ đang còn sống với chúng con. Nhưng con nghĩ, ở phương trời nào đó, ba mẹ lúc nào cũng bao dung, tha thứ vẫn luôn chờ tiếng gọiBa mẹ ơicủa đàn con mình, hai tiếngba mẹ ơiđể thay thế lòng mong muốn được ôm lấy những đứa con của cha mẹ, bỗng dưng cha mẹ bị đánh mất, khi những đứa con bắt đầu đến lứa tuổi mười bốn, muời lăm

Kính ba mẹ, giờ đây con đã làm bậc cha mẹ, nên con mới nhận ra đó một lỗi lm thông thường nhưng rất sâu sắc với hai tiếng gọiBa ơi”, riêng con bây giờ đó nổi ngậm ngùi triền miên của tuổi đời còn lại, như những lúc này…Con xin đăng lên ba mẹ lời xin lỗi lòng kính yêu bằng những dòng thơ chân thật, gần gũi

 

Ba mẹ ơi, con chỉ muốn hét to

Xin lỗi ba mẹ với những tháng ngày con quá dại khờ

Luôn làm cho ba mẹ bao lo lắng buồn phiền

miếng ăn, miếng mặc, xe xua với bạn

Con chỉ biết riêng mình trách luôn cả ba mẹ

Nếu không làm được những con mong muốn

Con quên đi hai tiếng Ba mẹ ơi hàng ngày

con đã lớn cảm thấy không cần ba mẹ nữa

con không hiểu tiếng gọiBa mẹ ơiấm áp như thế nào

Mãi đến khi hôm nay con làm cha mẹ

Con mới thấy nào lo lắng buồn phiền

Luôn bao phủ cuộc đời làm cha mẹ hơn niềm hạnh phúc

hai từ “con ơiđược gởi đi

Nhiều hơn vạn lần từba mẹ ơiđược gọi lại

 

Hạ Trắng Một chiều buồn 2007

Những Ngày tháng Ngậm Ngùi

Post date:11-9-07

Vài Lời Tâm Giao Với Cỏ Dại

Đọc bài của Cỏ Dại, tôi cũng cảm thấy mình chút ý giống chị. Qua bao cuộc thăng trầm trong cuộc sống. Tôi thấy rằng con người sinh ra, hình như phải bằng lòng với cuộc sống như ai đã viết:

“Thu ăn măng trúc, Đông ăn gió

Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao…”

Mỗi khi con người đã được sinh ra trong thế gian này, trước sau cũng gánh đủ bao phiền luỵ khổ ải của cuộc đồi. Nhưng nếu lòng người thực sự tâm từ, hay tìm đến để đạt được tâm từ, thì người ta sẽ nhẹ bớt tánh đua đòi ganh tị, lẻ thấy được nhiều con đường sáng cho kiếp sống hơn.

Hôm nay, tôi cũng muốnBa hoa, ba phảimột chút cho nhẹ người, để mọi người cũng thấy được, cuộc đời cũng lắm ngườitỉnhnhưng khôngngộ” ( tôi một trong số đó) chính thế tôi cố gắng hoà mình vào những con đường sáng, cố gắng bỏ đi sự đua đòi, ganh tị nhưng khó thật. nay thấy bài viết của chị Cỏ dại nhẹ nhàng vui vui, nên nãy sinh ý tưởng dựa chút tánh nhẹ nhàng của chị hy vọng mình cũng được nhẹ nhàng lây.

Nhưng khổ nổi

Đàn ông nặng nợ gia đình

khó lòng dứt khoát bỏ mình đi tu

Đàn ấy vậy dễ tu

Con thành gia thất, chu du dễ dàng

Nhưng rồi người tâm muốn đi tu, nhưng tâm lại cứ như thi sỉ

Thấy cảnh chiều

Lòng gợn nhớ thương

nhớ người nhớ đến cố hương

tâm hồn thi sỉ biểu dương rần rần

Rồi cũng người muốn tìm một nơi để học hỏi phật pháp, để tắm gội bớt lòng trần, nhưng lại gặp cảnh

“Ban ngày nhắm mắt tụng kinh

Ban đêm tìm khoá mỡ thùng phước sương

Hôm nay chưa được bao tiền

Bửa nhiều thầy hát, bửa thưa thầy buồn

Đấy, đấy như em đây cứ bảo không than vãn đua đòi, cho lòng bớt khua động, ấy vậy .

Thấy chuyện bất bình tâm nhảy loạn

Như thế lúc nào tỉnh ngộ đây

Nói vây chớ đọc sáchTâm Tĩnh Lặngcủa thiền Thái Lan Achaan Chali, ngài nói một câu rất đầy ý nghĩa.

Sự ràng buộc nguyên nhân của tất cả khổ đau..”

Ngay cả trong cách tu hành, sự ràng buột theo thuyết sẽ không nhận thấy tâm từ thuyết.

Thôi thì

Lòng ai cứ vướng lòng trần

Lòng ta hãy mở chân không thật thà

Hôm nay trời nhẹ lên cao (bắt chước)

Mình vui mình cứ thao thao không ngừng

Trong thơ chị nhắc thầy trò

Nhưng quên chữ tượng anh Bồ tui đâu

Cho em nhắn chút lời chào

Nha trang Vạn Giả dạt dào iêu thương

Cớ sao chị thấy quanh vườn

Rằng ta cỏ dại một mình??

 

Vài Lời Tâm Giao Với Cỏ Dại

Hạ Trắng 2007
post date:9-18-07

see also
Cỏ Dại


 

Ngày ấy trong tôi một nhánh hồng

Tặng em thắm mãi tuổi lông nhông

Những nến lung linh chờ em thổi

Chúc tụng em vui kỷ niệm hồng.

 

Mừng Sinh Nhật Mười Lăm

Ha Trắng

Post date:9-10-07

Ba mươi năm rồi hồng vẫn đẹp
Dãi gió sương thêm chút mặn nồng
Vài nét phong trần them hưng phấn
Cho cánh đàn ông lắm bất thần

 Ha Trắng

Mừng Sinh Nhật 45

Post date:9-10-07



Thơ:Hạ Trắng
Hình
Phụ Hoạ:Ta Hung
Medium: computer graphic

Giọt Nắng

 

Nắng lung linh giọt nắng ban mai

Điểm một nụ cười tình say muôn thuở

Nhắm đôi mắt hưởng ngàn mây biển sóng

Mối tình đầu tuổi hoa tím bằng lăng

 

Ba mươi năm rồi một thoáng hương xưa

Mắt nhắm nghiềng dường như em trước mặt

Mỉm mụ cười chiếc hôn nhẹ lên môi

Tôi đắm say với hương vị ngọt ngào

Của đôi môi của mối tình trong trắng

Tôi muốn không gian chừng như ngừng chạy

Để vị thơm vẫn đọng mãi trên môi

Để tình thơ vẫn đẹp mãi trong mơ

 

Gió vi vu biển sóng vẫn rì rào

Tình tôi đó em ngàn năm vẫn một

Là nắng lung linh, giọt nắng đa tình

Phủ kín long tôi, ấm mãi trong tôi.

 

Hạ Trắng

Giọt Nắng

Post date:8-2-07

Hoàng Hôn Năm Củ

 

Chuyến tàu hoàng hôn

Xa mãi đường trở lại

Bóng anh nhạt dần

Tàu âm thầm khuất bóng

Còi tàu lặng lẻ

Xé tan một nổi lòng

Giọt lệ nhẹ rơi

Một nổi niềm tê tái

Anh đã lên đường

Phận làm trai thời chiến

Mấy ai lại về

Mang vòng hoa vinh hiển

Một cỏi hư vô

Em nhìn cuồi chân trời

Hoàng hôn buông xuống

Khói lam chiều rời rạt

In đậm trong em

Nổi trống vắng vô hình

Em chấp đôi tay

Nguyện cầu cho đất nước

Sớm được thái bình

Người người sớm đoàn viên.

Hạ Trắng

Hoàng Hôn Năm Củ
Hình Phụ Hoạ:Ta Hung

Post date:5-28-07


Thơ:Hạ Trắng
Hình
Phụ Hoạ:Ta Hung
Medium: computer graphic

Biển Và Em

 

Này em,

Dòng nước xanh anh mơ màng ngày đó…

Tuổi thơ ngây ta vui rượt với tháng ngày

Tay trong tay ta đạp mòn phố biển

Lòng vui tươi anh cảm thấy yêu người

Yêu luôn biển, hàng thông cao, cát trắng

Những con đường rậm mát lá ngàn xanh

Đứng bên này vòm cây nghe gió biển

Vòm bên kia trời nước đẹp vô cùng

Nha Trang tôi và tuổi học trò

Tình yêu đầu đời hoà tôi với biển

Nhìn biển nhìn trời lòng tôi chếch choáng hương xưa

Em đẹp ngây thơ và hồn nhiên lắm

vẩn dấy lên tôi bao hình ảnh ngạt ngào.

 

Hạ Trắng 2007

Biển Và Em
Post date:4-2-07

 

Tình Xuân Buồn

(Viết tặng một người bạn…)

 

Xuân năm ấy mưa giăng mờ khắp phố

Tiển anh đi bạt ướt má người đưa

Mưa ướt lạnh nhưng môi em mặn xót

Anh hứa rằng sẽ quay lại cùng em

 

Anh nâng niu hương vị ấm trên môi

Theo con tàu xuôi về miền cát trắng

Tàu năm củ lòng anh thêm cô quạnh

Hỏi thế rằng tết vậy buồn hay vui…

 

Nhưng Xuân ấy sao nhà tôi im quá

Chiều Ba mươi vội vã cúng Ông Bà

Nổi lo lắng bồn chồn trong Cha Mẹ

Và đêm ấy gia đình tôi vượt biển

 

Biển mênh mông lòng tôi thêm trống vắng

Nụ hôn chưa tròn, tâm sự còn đây…

Tôi âm thầm xa em lòng quặn xót

Biết tỏ cùng ai để rõ nổi niềm

 

Rồi tháng ngày lưu vong tạm ổn

Cánh thư đầu tôi vội viết cho em

Bao lời tạ tội, bao lời xin lỗi

Tôi sẳn sàng chờ em trút cơn giông

 

Nhưng thư đi vẫn ra đi biền biệt

Như chiếc tàu năm củ đẩy tôi đi

Hai mươi năm em vẫn hằn trong thí

Anh sẽ về tìm hôn trọn nụ hôn

 

Hôm nay Xuân trên quê hương ta đó

cảnh rộn ràng nhưng lắm nổi đớn đau

Tôi tìm ra những thư đi biền biệt

Sóng cuốn đi gia đình em năm đó…

 

Xuân 2007

Hạ Trắng

Tình Xuân Buồn

Post date:3-9-07

Xuân Quê Hương Khắp Nơi

 

Xa xa tiếng pháo đì đùng

Lòng tôi khắc khoải nghì trùng nhớ thương

Nhớ thương quê mẹ não nùng

Ngày xuân vẫn đó hương xuân vẫn nồng

Nhớ mùi lá chuối lá vông

Nhớ nồi bánh tét lữa hồng sục sôi

Nhớ đêm trừ tịch vãn hồi

Nén hương thanh khiết linh thiên khấn cầu

Nhớ ngày mồng một đầu năm

Lên chùa hái lộc xin xâm cầu bình

Cầu xin quốc thái dân an

Người người no ấm, mùa màng tốt tươi

Nắng xuân trổi sắc đẹp ngời

Quê hương tôi đó, đời đời không phai.

 

Hạ Trắng 2007

Xuân Quê Hương Khắp Nơi

Post date:2-12-07


Gió xuân phơi phới mừng đón tết

Hoa xuân ngào ngạt nhau về

Lòng người xa xứ buồn vô tận

Mỗi năm mỗi tết mỗi ê chề

 

Nắng xuân dịu dàng ngàn nổi nhớ

Men tình ngay ngất, ngất hương xuân

Hoa mai, hoa cúc xuân màu áo

Anh trộm yêu em tự thuở nào

 

Nay xuân lại về trên đất khách

Anh ngắm nhìn hoa mắt đẫng đờ

Ba mươi năm rồi tình viễn xứ

Anh vẫm yêu em thuở bấy giờ

Xuân 2007

hạ Trắng
Nhớ xuân post date:1-22-07


 

Bức tranh quê êm đềm lời tình tự

Mái nhà tranh vừa tắt khói cơm chiều

Vầng trăng mỏng gió thu nhè nhẹ toả

Chiếc thuyền con cô độc ngủ bên kèo

Thơ: Hạ Trắng

Hình Phụ Hoạ:Ta Hung

Medium: computer graphic

Post date: 10-24-06

Đáp Lại Lòng Thơ Khách Nha Trang
Tống
Ngọc Sương

 

Bức tranh quê êm đềm lời tình tự

Mái nhà tranh vừa tắt khói cơm chiều

Vầng trăng mỏng gió thu nhè nhẹ toả

Chiếc thuyền con cô độc ngủ bên kèo

Ai đó nảo nùng nhẹ trách ẩm vang

Trách hoa, trách gió trách trời non nước

Kẻ xa nhà chợt chua xót lời than

Ba nươi năm đất khách quê người

Giọt nước mắt lòng như chừng vẫn ướt

Mỗi chớm thu về, trăng đỗ bên song

Mắt đẫn đờ hồn trôi về quê mẹ

Tiếng chuông chùa chừng trầm bổng đâu đây

Xa xa mái chèo nhẹ nhàng đẩy nước

Tiếng đập bên sông dẫn cá vào dòng

Bày côn trùng đua nhau bài tê tái

Ai đứng bên sông, ngóng đợi thuyền về…

Người ra đi mang nổi buồn vời vợi

Trách nhau chi làm tan nát cỏi lòng

Số phận đong đưa người con đất Việt

Một sự an bài của tội diệt Chiêm.

 

Hạ Trắng Cali 2006

Đáp Lại Lòng Thơ Khách Nha TrangTống Ngọc Sương

Post date:11--3-06

Vu Lan-Nổi Buồn Mẹ Cha

 Hạ Trắng

Lòng man mác nổi buồn sâu thăm thẳm,

Nổi buồn mênh mang thổn thức đêm ngày

Khi nghe được những dòng thơ tha thiết

Những bài ca mỗi độ Vu Lan về

Cho cha mẹ cho các bậc sinh thành

Một đời vì con, không nề khổ cực

Nín lặng nhìn con hát bài bình thản

mẹ buồn nhìn quanh, lệ nhỏ lăn dòng…

 

Con nén lòng ghi lại những tâm tư

Những lời tạ tội hay lời tâm sự

Đến cho mọi người hay cho hương hồn

Của cha mẹ, giờ đây con mới thấy

Chỉ có mẹ cha, mới nhịn bỏ qua

Ôm con vào lòng không lời trách cứ…

Con bước vào đời với lòng tự mãn

Bon chen với đời bằng chính đôi tay

Lòng tự kiêu, tự tôn và tự đại

dẫn con xa dần vòng tay cha mẹ

bướng bỉnh tự đi, bực mình lời nhắc

ích kỷ riêng mình làm khổ mẹ cha

Con quên đi rằng ngày ngày tháng tháng

Cha mẹ thay nhau, thức khuya dạy sớm

Cực lực tảo tần, nuôi con ăn học

Sắm sửa cho con theo kịp bạn bè

Hy vọng mai sau, đời con tươi sáng

Có những đêm thâu, con mãi vui chơi

Còn nào hay biết, mẹ cha ở nhà

Thấp thỏm lo âu, từng giờ từng phút

Ngày con đủ tuổi, để được lái xe

Con có biết chăng, mẹ hằng khấn nguyện

Mẹ hằng hồi hộp, mẹ sợ tiếng còi

Cảnh sát cứu thương, inh ỏi ngoài đường

Rồi khi con về, binh an vô sự

Một tiếng thở phào, cảm ơn trời Phật

Có biết bao điều con nào thấy được

“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình”

 

Nửa đường đời giờ đây con mới tỉnh

Có nuôi con mới biêt làm cha mẹ

Sức chịu đựng cao quí của đời người

Chỉ dành cho con cho giọt máu đào

Nhưng phận làm con chừng như chưa tỉnh

Các bạn trẻ ơi! lòng tôi đã xót

Hãy nghe tôi, hãy dành chút thời gian

Bên cạnh mẹ cha, vài lời âu yếm

Bạn sẽ thấy cuộc sống cần tình thương

Lời hối hận của tôi vào lúc này

Không bằng một giây, bên cạnh mẹ cha

Và nói rằng con cám ơn cha mẹ

 

Vu Lan 2006

Hạ Trắng

Vu Lan-Nổi Buồn Mẹ Cha

Post date:7-26-06

Nổi Buồn Phượng Vỉ
Hạ Trắng H.T.M.

Tháng bảy heo mây,

Chuồn chuồn bay thì bão.

tận nơi này,

Nào gió heo mây.

Nắng gay gắt,

Lòng nhười thêm chán ngán.

Hoa phượng không còn,

Mùa tôi đi đâu

Ngày này năm ấy,

Tôi nhìn hoa phượng nở.

Nhắm mắt nghĩ thầm,

Tình ta đẹp lắm thay.

Về chiều bóng xế,

Sân phủ đầy xác phượng.

Tôi thầm chột dạ,

Một nổi buồn xâm chiếm.

Chẳng nhẻ ngày mai,

Nhánh phượng hồng xác.

Em cũng xa tôi,

Quên luôn mối tình nồng.

Chiến tranh lan tràn,

Mỗi người đi một nẻo.

Phương trời cách biệt,

Tôi mất hẳn em rồi.

Mỗi độ về,

Lòng tôi thêm quạnh.

Ba mươi năm tròn,

Cánh phượng hồng trong trí.

Vẩn đẹp như xưa,

Nhưng đã chết lâu rồi.

 

Hạ Trắng H.T.M. 2006

Nổi Buồn Phượng Vỉ

Post date: 7-14-06


bất kỳ nước nào trên thế giới môn văn cũng một trong những môn quan trọng nhất.
học văn để cảm thụ cái đẹp, để nắm được cái ngữ pháp thẩm mỹ của nghệ thuật.