文章列表-Văn học nghệ
thuật |
|||||
Một Loài Hoa Lạ Trời đã chiều rồi em
biết không Sao Hoa nở cứ vấn vương
lòng Hoa gởi chiều Thu thêm chút nắng Ấm áp ,mơ màng
kẻ đi rong . Hoa như vì sao sáng lung linh Hoa vui tươi rộn tiếng chân
tình Nhưng Hoa âm
thầm mang giọt lệ Mượn nụ cười
che dấu riêng mình. Sao em vô tình Loài Hoa lạ Cho người vui vẻ lẫn đê
mê Cho hương thơm tỏa
theo trong gío Rồi để dương
gian rối mọi bề !!! Hạ Trắng muà giáng sinh 2008 (Tặng quà giáng sinh cho loài hoa quỉ quái) post date:12-14-08 |
|||||
Phố
khuya Phan Bội châu... Một đêm khuya cuối chợ Ánh đèn vàng sáng hoắt Cái Miêú nhỏ góc đường Chú cẩu như lính canh Cho mọi người yên giấc .
Cũng nơi trụ đèn này Cứ mỗi tối lên đèn Những đêm hè oi bức Mọi người ngồi mọi nơi Đám trẻ con inh ỏi...
Nhìn vaò sâu con đường
Đó là Nguyễn Bỉnh Khiêm
Chạy thẳng xuống xóm Cồn
Nơi phát xuất hàng đêm Đủ hàng rong gồng gánh...
Phía sau lưng chúng ta Đường Hàn Thuyên ra Biển Ngang qua Dọc hàng cây bên đường Biết bao"Cây " hớt tóc ....
Nhìn lại tấm hình xưa Lòng không dấu bồi hồi Nhớ lại ngày tháng củ Tận hang cùng khắp phố Ký ức lại đi rong......
Xa
Xa ai đang hát..
Ai trở về xứ Việt ,nhắn giùm tôi
người ấy ở bên này........ Hạ trắng 2008 |
|||||
Hè Tan.. Hạ chở tình tôi bay xa bay Biển lặng ơ thờ nước mặn cay Nhớ tiếng vui đùa say trong nắng Nhớ tuổi hồn nhiên những tháng ngày .
Cây Phượng vĩ chỉ còn màu lá Hoa phượng tôi em chở đi rồi Mỗi cánh hoa ép trong trang vở Là mỗi lời yêu nhắn trong tôi .
Hạ chở tình tôi đi xa rồi Tếng ve sầu vẫn rã rích không thôi Chất chứa nổi lòng người ở lại Hát tiễn em đi tiếng rã rời .
Hạ Trắng
cuối hè
2008 . |
|||||
Xúc
cảm
(cảm
xúc khi nghe Quỳnh Anh hát trong
|
|||||
Tre Xanh Cũng trầm mình theo bức hoạ đồng quê với luỹ Tre xanh, Hạ Trắng xin hoà chung 4 câu thơ ...
Hận Ly Hương |
|||||
Tìm
Trong Giọt Nắng
|
|||||
Liễu Liễu rủ
Hồ Tây một trời xanh Đưa em
vào đời hoạ nên tranh Đề đời
khoát lên niềm khởi sắc Để
nắng vàng rộn ánh long lanh. Khi em lạc
bước vào vườn Xanh Bướm ong
hoa lá vội nhau giành Chiêm ngưởng
nét nhẹ nhàng khép kín Khu vườn
thêm rạo rực thiên thần Hạ Trắng |
|||||
Những Ngày tháng
Ngậm Ngùi… “Nước
biển mênh
mông không đong
đầy tình
mẹ Mây
trời
lồng lộng không phủ
kín công
cha.” Đọc
2 câu thơ
trên của một
ai đã
viết, Vào
một buổi
chiều vắng
vẻ cuối tuần,
không con cái
bên cạnh. Những ai đang
là cha mẹ, chắc
không khỏi
bồi hồi tưởng
nhớ đến
bậc sinh
thành. Với tôi, niềm xúc
động này
càng cao vì
ba mẹ tôi
đã khuất.
Tôi ngồi yên
để nghỉ
đến cha mẹ
lúc còn sống, rồi
nổi lòng
ân hận
thôi thúc tôi
viết lên
những dòng chữ.
Những
lời chân thật,
sâu đậm
lòng kính trọng.
Xin cha mẹ tha
thứ cho
tôi những
tháng ngày khờ dại
trong tôi,
mà cái Tôi
quá to lớn
để tôi quên
đi tôi
là ai và
từ đâu
ra… Kính Ba mẹ…Những Mỹ từ
con viết ra
đây, để xin
lỗi, để
càm ơn ba
mẹ không
bằng hai tiếng gọi
nên có hằng
ngày là “Ba má ơi”
khi lúc ba
mẹ đang
còn sống
với chúng con. Nhưng con nghĩ, ở
phương trời nào
đó, ba mẹ
lúc nào cũng
bao dung, tha
thứ và vẫn
luôn chờ
tiếng gọi “Ba
mẹ ơi”
của đàn
con mình, vì hai tiếng
“ba mẹ ơi”
để thay
thế lòng
mong muốn được
ôm lấy
những đứa con của cha
mẹ, mà bỗng
dưng cha mẹ
bị đánh mất,
khi những
đứa con bắt đầu
đến lứa
tuổi mười
bốn, muời lăm… Kính ba mẹ,
giờ đây
con đã làm bậc
cha mẹ, nên
con mới nhận ra
đó là một
lỗi lầm
thông thường
nhưng rất sâu sắc
với hai
tiếng gọi
“Ba má ơi”,
mà riêng con bây
giờ đó là nổi
ngậm ngùi
triền miên của
tuổi đời còn
lại, như
những lúc này…Con
xin đăng lên ba mẹ
lời xin
lỗi và lòng
kính yêu bằng
những dòng thơ
chân thật,
gần gũi… Ba mẹ ơi,
con chỉ muốn
hét to Xin lỗi ba
mẹ với
những tháng
ngày con quá dại khờ Luôn làm cho
ba mẹ bao
lo lắng buồn
phiền Vì miếng ăn,
miếng mặc,
xe xua
với bạn bè Con
chỉ biết
riêng mình và trách
luôn cả
ba mẹ Nếu không làm
được những
gì con mong muốn Con
quên đi hai
tiếng Ba
mẹ ơi
hàng ngày Vì con đã lớn
và cảm thấy không cần
ba mẹ nữa Và con không hiểu tiếng gọi
“Ba mẹ ơi”
ấm áp như
thế nào Mãi đến khi
hôm nay
con làm cha mẹ Con mới thấy
nào là lo lắng
và buồn
phiền Luôn bao phủ cuộc
đời làm
cha mẹ hơn là
niềm hạnh
phúc Và hai từ
“con ơi” được
gởi đi Nhiều hơn vạn
lần từ
“ba mẹ ơi”
được gọi
lại Hạ Trắng Một
chiều buồn
2007 Những Ngày tháng
Ngậm Ngùi… Post date:11-9-07 |
|||||
Vài Lời Tâm
Giao Với Cỏ Dại Đọc
bài của Cỏ
Dại, tôi
cũng cảm thấy
mình có chút
ý giống chị. Qua bao
cuộc thăng trầm
trong cuộc
sống. Tôi thấy rằng con người
sinh ra, hình như phải
bằng lòng
với cuộc sống
như ai đã
viết: “Thu ăn măng trúc,
Đông ăn
gió Xuân tắm hồ
sen, hạ tắm
ao…” Mỗi khi con người đã
được sinh
ra trong thế
gian này, trước sau
gì cũng gánh
đủ bao
phiền luỵ
khổ ải
của cuộc
đồi. Nhưng nếu
lòng người
thực sự có
tâm từ,
hay tìm đến để
đạt được
tâm từ, thì
người ta
sẽ nhẹ bớt
tánh đua đòi ganh tị,
và có lẻ
thấy được
nhiều con đường
sáng cho kiếp
sống hơn. Hôm nay, tôi cũng muốn “Ba
hoa, ba phải”
một chút cho nhẹ người,
để mọi
người cũng
thấy được, cuộc
đời cũng
có lắm người
“tỉnh” nhưng không “ngộ”
(mà tôi là
một trong
số đó) chính
vì thế tôi
cố gắng
hoà mình vào
những con đường
sáng, cố gắng
bỏ đi
sự đua
đòi, ganh tị nhưng
khó thật.
nay thấy bài
viết của
chị Cỏ dại
nhẹ nhàng
vui vui, nên
nãy sinh
ý tưởng dựa chút
tánh nhẹ nhàng của chị
mà hy vọng
mình cũng được nhẹ nhàng
lây. Nhưng khổ nổi
là… “Đàn
ông nặng
nợ gia đình khó lòng dứt khoát
bỏ mình đi
tu Đàn bà ấy
vậy dễ
tu Con thành
gia thất,
chu du dễ
dàng” Nhưng rồi có
người tâm
muốn đi tu,
nhưng tâm
lại cứ như
là thi sỉ… “Thấy
cảnh chiều
tà Lòng gợn nhớ
thương nhớ người nhớ đến
cố hương tâm hồn thi sỉ
biểu dương
rần rần” Rồi cũng có
người muốn
tìm một nơi
để học
hỏi phật
pháp, để tắm gội
bớt lòng trần, nhưng lại
gặp cảnh… “Ban ngày
nhắm mắt
tụng kinh Ban đêm
tìm khoá mỡ thùng phước
sương Hôm nay chưa được bao tiền Bửa nhiều thầy
hát, bửa thưa thầy buồn” Đấy,
đấy như
em đây
cứ bảo
là không than
vãn đua đòi,
cho lòng bớt khua động,
ấy vậy
mà. “Thấy
chuyện bất
bình tâm nhảy
loạn Như thế lúc
nào tỉnh ngộ đây” Nói vây chớ
đọc sách
“Tâm Tĩnh Lặng”
của thiền
sư Thái Lan Achaan Chali, ngài nói
một câu
rất đầy
ý nghĩa. “Sự
ràng buộc
là nguyên nhân
của tất
cả khổ
đau..” Ngay cả trong
cách tu hành,
sự ràng buột
theo lý
thuyết sẽ
không nhận thấy
tâm từ
lý thuyết. Thôi thì… Lòng ai cứ
vướng lòng
trần Lòng ta hãy
mở chân
không thật
thà Hôm nay trời nhẹ lên cao
(bắt chước) Mình vui mình
cứ thao thao
không ngừng Trong thơ chị
nhắc thầy
trò Nhưng quên chữ
tượng anh
Bồ tui đâu Cho em nhắn
chút lời chào Nha trang Vạn
Giả dạt
dào iêu thương Cớ sao chị
thấy quanh
vườn Rằng ta cỏ
dại bơ
vơ một
mình?? Hạ Trắng 2007 |
|||||
|
|||||
|
|||||
Hoàng
Hôn Năm Củ Chuyến
tàu hoàng hôn Xa
mãi đường trở lại Bóng
anh nhạt dần Tàu
âm thầm khuất bóng Còi
tàu lặng lẻ Xé
tan một nổi lòng Giọt
lệ nhẹ rơi Một
nổi niềm tê tái Anh
đã lên đường Phận
làm trai thời chiến Mấy
ai lại về Mang
vòng hoa vinh hiển Một
cỏi hư vô Em
nhìn cuồi chân trời Hoàng
hôn buông xuống Khói
lam chiều rời rạt In
đậm trong em Nổi
trống vắng vô hình Em
chấp đôi tay Nguyện
cầu cho đất nước Sớm
được thái bình Người
người sớm đoàn viên. Hạ
Trắng Hoàng
Hôn Năm Củ Post
date: |
|||||
|
|||||
Tình
Xuân Buồn (Viết
tặng một người bạn…) Xuân
năm ấy mưa giăng mờ khắp phố Tiển
anh đi bạt ướt má người đưa Mưa
ướt lạnh nhưng môi em mặn xót Anh
hứa rằng sẽ quay lại cùng em Anh
nâng niu hương vị ấm trên môi Theo
con tàu xuôi về miền cát trắng Tàu
năm củ lòng anh thêm cô quạnh Hỏi
thế rằng tết vậy buồn hay vui… Nhưng
Xuân ấy sao nhà tôi im quá Chiều
Ba mươi vội vã cúng Ông Bà Nổi
lo lắng bồn chồn trong Cha Mẹ Và
đêm ấy gia đình tôi vượt biển Biển
mênh mông lòng tôi thêm trống vắng Nụ
hôn chưa tròn, tâm sự còn đây… Tôi
âm thầm xa em lòng quặn xót Biết
tỏ cùng ai để rõ nổi niềm Rồi
tháng ngày lưu vong tạm ổn Cánh
thư đầu tôi vội
viết cho em Bao
lời tạ tội, bao lời xin lỗi Tôi
sẳn sàng chờ em trút cơn giông Nhưng
thư đi vẫn ra đi biền
biệt Như
chiếc tàu năm củ đẩy tôi đi Hai
mươi năm em vẫn hằn trong thí Anh
sẽ về tìm hôn trọn nụ hôn Hôm
nay Xuân trên quê hương ta đó cảnh rộn ràng nhưng lắm nổi đớn
đau Tôi
tìm ra những thư đi biền biệt Sóng
cuốn đi gia đình em năm đó… Xuân
2007 Hạ
Trắng Tình
Xuân Buồn Post
date: |
|||||
Xuân
Quê Hương Khắp Nơi Xa
xa tiếng pháo đì đùng Lòng
tôi khắc khoải nghì trùng nhớ thương Nhớ
thương quê mẹ não nùng Ngày
xuân vẫn đó hương xuân vẫn
nồng Nhớ
mùi lá chuối lá vông Nhớ
nồi bánh tét lữa hồng sục sôi Nhớ
đêm trừ tịch vãn hồi Nén
hương thanh khiết linh thiên khấn cầu Nhớ
ngày mồng một đầu năm Lên
chùa hái lộc xin xâm cầu bình Cầu
xin quốc thái dân an Người
người no ấm, mùa màng tốt tươi Nắng
xuân trổi sắc đẹp ngời Quê
hương tôi đó, đời đời không
phai. Hạ
Trắng 2007 Xuân
Quê Hương Khắp Nơi Post
date: |
|||||
Gió xuân phơi
phới mừng đón tết Hoa xuân ngào
ngạt rũ nhau về Lòng người
xa xứ buồn vô tận Mỗi năm
mỗi tết mỗi ê chề Nắng xuân
dịu dàng ngàn nổi nhớ Men tình ngay ngất,
ngất hương xuân Hoa mai, hoa cúc
xuân màu áo Anh trộm yêu
em tự thuở nào Nay xuân lại
về trên đất khách Anh ngắm nhìn
hoa mắt đẫng đờ Ba mươi
năm rồi tình viễn xứ Anh vẫm yêu
em thuở bấy giờ Xuân 2007 hạ Trắng |
|||||
|
|||||
Vu
Lan-Nổi Buồn Mẹ Cha |
|||||
Lòng
man mác nổi buồn sâu thăm thẳm, Nổi
buồn mênh mang thổn thức đêm ngày Khi
nghe được những dòng thơ tha thiết Những
bài ca mỗi độ Vu Lan về Cho
cha mẹ cho các bậc sinh thành Một
đời vì con, không nề khổ cực Nín
lặng nhìn con hát bài bình thản mẹ buồn nhìn quanh, lệ nhỏ lăn
dòng… Con
nén lòng ghi lại những tâm tư Những
lời tạ tội hay lời tâm sự Đến
cho mọi người hay cho hương hồn Của
cha mẹ, giờ đây con mới thấy Chỉ
có mẹ cha, mới nhịn bỏ qua Ôm
con vào lòng không lời trách cứ… Con
bước vào đời với lòng tự mãn Bon
chen với đời bằng chính
đôi tay Lòng
tự kiêu, tự tôn và tự đại dẫn con xa dần vòng tay cha mẹ bướng bỉnh tự đi, bực mình lời
nhắc ích kỷ riêng mình làm khổ mẹ cha Con
quên đi rằng ngày ngày tháng tháng Cha
mẹ thay nhau, thức khuya dạy sớm Cực
lực tảo tần, nuôi con ăn học Sắm
sửa cho con theo kịp bạn bè Hy vọng
mai sau, đời con tươi sáng Có những
đêm thâu, con mãi vui chơi Còn
nào hay biết, mẹ cha ở nhà Thấp
thỏm lo âu, từng giờ từng phút Ngày
con đủ tuổi, để được lái
xe Con
có biết chăng, mẹ hằng khấn nguyện Mẹ
hằng hồi hộp, mẹ sợ tiếng còi Cảnh
sát cứu thương, inh ỏi ngoài đường Rồi
khi con về, binh an vô sự Một
tiếng thở phào, cảm ơn trời Phật Có biết
bao điều con nào thấy được “Lòng
mẹ bao la như biển Thái Bình” Nửa
đường đời giờ đây con mới
tỉnh Có nuôi
con mới biêt làm cha mẹ Sức
chịu đựng cao quí của đời người Chỉ
dành cho con cho giọt máu đào Nhưng
phận làm con chừng như chưa tỉnh Các
bạn trẻ ơi! lòng tôi đã xót Hãy
nghe tôi, hãy dành chút thời gian Bên
cạnh mẹ cha, vài lời âu yếm Bạn
sẽ thấy cuộc sống cần tình thương Lời
hối hận của tôi vào lúc này Không
bằng một giây, bên cạnh mẹ cha Và nói
rằng con cám ơn cha mẹ Vu Lan
2006 Hạ
Trắng Vu Lan-Nổi
Buồn Mẹ Cha Post
date: |
|||||
Nổi Buồn Phượng
Vỉ Hạ Trắng H.T.M. |
|||||
Tháng bảy heo
mây, Chuồn chuồn bay thì bão. Ở tận
nơi này, Nào có gió
heo mây. Nắng hè gay gắt, Lòng nhười thêm
chán ngán. Hoa phượng không
còn, Mùa hè tôi
đi đâu… Ngày này năm
ấy, Tôi nhìn hoa
phượng nở. Nhắm mắt nghĩ
thầm, Tình ta đẹp
lắm thay. Về chiều bóng
xế, Sân phủ đầy
xác phượng. Tôi thầm chột
dạ, Một nổi buồn
xâm chiếm. Chẳng nhẻ ngày
mai, Nhánh phượng hồng
xơ xác. Em cũng xa
tôi, Quên luôn mối
tình nồng. Chiến tranh lan
tràn, Mỗi người đi
một nẻo. Phương trời cách
biệt, Tôi mất hẳn
em rồi. Mỗi độ hè
về, Lòng tôi thêm
cô quạnh. Ba mươi năm
tròn, Cánh phượng hồng
trong trí. Vẩn đẹp như
xưa, Nhưng đã chết
lâu rồi. Hạ Trắng H.T.M. 2006 Nổi Buồn Phượng
Vỉ Post date: 7-14-06 |