文章列表-Văn học nghệ
thuật |
|||||
Ân ,Ơn Đời , Đời ... Lễ Tạ ơn là một ngày hội lớn của Mỹ . Một ngày lễ truyền thống tạ ơn sự nhân đạo cứu rỗi lúc khốn cùng giữa người và người . Dần dần dịp lễ này gần như có tính cách ngày đoàn tụ . Mọi người trong gia đình từ mọi nơi trở về bên nhau,hội họp,ăn uống vui chơi và thăm hỏi .Riêng tôi,những hình ảnh chiến tranh ,đói khổ trên quê hương VN vẫn theo tôi một đời ,vì tôi lớn lên trong thời chiến . Tạ ơn ai...tôi xin dành những ơn sâu đậm này cho những người Lính ,người dân VNCH .Đã chịu đựng bao gian khổ ,đói khát ,tù đày cho quê hương VN ,và rồi hy sinh cuộc đời mình cho một cuộc chiến vô nhân đạo giữa con người và người,giữa sự tham lam của hai bình phong là Tư Bản và Cộng Sản . Hôm nay ngày lễ Tạ
ơn trên đất Mỹ .Cơn mưa và gío lạnh
kéo đến mù trời .Tôi bỗng dưng chợt
thấy lạnh lẽo,xót xa và nhớ đến
những người Lính VNCH,nhớ đến người
thân ,bạn bè và dân VN tôi đã
nằm sâu trong lòng đất Việt thời
chinh chiến . Và luôn nằm trong tôi với
một lòng tôn kính sâu đậm .Nhân
lễ Tạ Ơn ,tôi xin
gởi đến vong linh các vị niềm ơn
nợ ngàn sâu trong tôi đến các vị
.... Xin cho tôi triệu triệu nén hương Tôi xin thắp cho triệu triệu dân Việt Nằm raĩ rác trên khắp nẻo đường Đói,lạnh ,run với những mảnh xương mục nát .
Xin cho tôi triệu triệu bát cơm đầy Để tạ ơn bao người nằm xuống Vì tự do mà chiến đấu can trường Rồi ngã gục trên quê hương ngạo nghễ
Xin cho tôi lời cầu nguyện toại mong Câù cho những anh hùng tổ quốc Mọi người được an bình siêu độ Lệ Tạ ơn tôi kính cẩn nghiêng mình .
Hòang Lan 2008 |
|||||
Tìm Trong Giọt Đắng Tìm trong giọt đắng tìm thâý hương xưa Nổi nhớ thẩn thờ tình vẫn đong đưa Ai đã âm thầm ruỗi bay theo gío Để lại nơi đây ngày tháng u buồn Người đi đi rồi ngày tháng phôi phai Tình đi đi rồi nước mắt
cho ai ..... Hoàng Lan 2008 post date:9-10-08 |
|||||
Thân gởi chị cỏ Dại và anh Tượng Hoàng Lan
có vào KM.net và thấy hình lễ thành.hôn của
cháu
. HL xin thành
thật chúc mừng
anh chị có
dâu mới
và sớm được
có cháu bồng . Sẳn
thấy aó Tím
của cô
dâu mẹ
đẹp quá ,nên
HL nổi hứng
viết một bài
thơ tặng
anh chị cho
vui.Mà lỡ
có sự trùng
hợp thì Là
chuyện ngẩu
nhiên thôi nhá. Aó Tím
ai như màu
hoa cỏ dại đẹp
lạ thường xao
xuyến khách
đường xa Một màu
hoa của những
ai đa
cảm Rất mộng
mơ nhưng
khép kín âm
thầm
. Tím ơi
Tím cho anh
xin hỏi với Sao Tím buồn
nhưng được
hỏi thì ngơ Hay về nhà
Tím sẽ tìm
đến mẹ Hỏi mẹ
rằng anh ấy
có được
không !! Một tháng
sau Tím mỉm
tặng nụ
cười Anh mở
cờ tăng thêm
phần dụ
dỗ Mời Tím
đi chơi ,ăn
chè ,dạo phố đường
Duy Tân anh
chở Tím mỗi
chiều Thế rồi
tháng ngày bao
lời tán tỉnh Bao nhiêu
xăng phải
đổ chở nàng
đi Bao nhiêu
lần anh theo về vạn
Giả Tím siêu lòng cho anh đón
về dinh. Đám bạn
anh trầm trồ
tranh nhau tức Bảo thằng
Bồ xấu
xí lại mà
hên Gạ được
Bé đẹp
nhất trường Phật
Trắng Anh kiêu
hãnh mũi
phình to như núi .... Ngồi nhớ
lại ba mươi
năm về
trước Anh quyết
rằng đó
chẳng phải
tại hên Nhờ bộ
râu và công
thức Tám Lì Anh chinh
phục được
người em Vạn
Giả
. Hoàng Lan 2008 |
|||||
Gởi
Chị Cỏ Dại ,Hạ Trắng,Chị Như & phe
ta
Cháo
thân ái. Hoàng Lan. |
|||||
Tre Xanh Hoàng Lan cũng xin góp vài dòng thơ với
dòng tựa Tre xanh Lòng Mẹ. Để nhìn thấy được
bầu trời Tre xanh Hòang lan 2008 Hận Ly Hương |
|||||
Một Buổi
Trưa Hè Một mình đạp
xe dọc theo biển
|
|||||
Xin
Đời Cho
tôi một nụ cười Như
mọi người đang có Cho
tôi một tình yêu Như
giọt nắng tinh sương Cho
tôi giấc ngủ tròn Giấc
ngủ không mộng mị Cho
tôi sống yên bình Nhưng
đời mãi vô tình Hay
lòng tôi gợn sóng Đời
cứ mãi vô duyên Hoàng
Lan |
|||||
Thư Mồng 5 Tết
Cho Chị Cỏ
Dại Ngày Xuân ngồi
lẩm bẩm
một mình…
Thôi viết vài
hàng tâm tình
với chị
để bớt
nhớ nhà.
Hẳn nhiên
chị cáu với
nhỏ Hoàng
Lan này kỳ
cục thật,
thôi kệ mà
chị, em muốn
giữ chút bí mật cho
dzui và để
chị đoán,
thì trí óc
chị mới
không bị
tàn phai theo
năm tháng. Hà hà… Có
lần đọc
một bài viết
của chị. Nghe chị nhắc
có học trường
Bồ Đề
Nha Trang.
Chắc chị cũng biết
một ông
thầy hơi
lập dzị
Huỳnh Tấn.
Dạy lớp bổ
túc Anh Văn
mỗi tối
và thứ 7,
Vậy mà học trò
ùn ùn đi
học với
ông (trong
số đó có em).
Cũng
chẳng qua là lấy
le với các
bạn rằng, chỉ
có học sinh
của ông
mới là ngoan,
hiếu hạnh và
giỏi Anh Ngữ nữa. Em nhớ rằng,
hầu như
ai đến
học, đều thuộc bài
thơ của
ông, một
người hùng Hà Thúc
Nhơn thứ
hai bấy giờ… Gầm đầu xuống
mà học Cúi đầu xuống
mà đi Trước mắt ta
tủi nhục Sau lưng ta
nổi hờn Đồng bào như
con lợn Đất nước như
món hàng …….em
quên rồi… Theo em,
đại khái
học sinh của
ông sợ
bạt tai nên
chăm chỉ
thôi, chứ giỏi thì
chưa hẳn.
Nhưng dầu gì
ông cũng
hun đúc một
tinh thần hăng
say với lẻ
sống giữa
người và người
cho đám học
sinh thời
bấy giờ. Và
chị có nhớ
đám học
sinh ông đội
mưa đi xin
tiền cứu trợ cho
nạn nhân
bão lụt miền
Trung năm nào không, ngoài
trời thì mưa, mà bày
con gái phải
mặc áo dài
trắng áo mưa và ôm
đàn hát “Khi tôi đứng hát trước
các anh các
chị Thì ngoài kia
thây người
vẫn ngã Khi tôi đứng
hát trước
các anh các
chị Thì ngoài kia
máu đổ
lan tràn… Hỗng biết có
nhiễm máu
dân tộc tính
của ông
không, và
rồi em yêu
người lính VNCH. Nếu em không lầm
thì hình như anh Tượng
đi lính trước
khi anh chị
cưới nhau,
Nhắc lại những
năm tháng của chiến tranh,
Em rất uổng
cho tuổi trẻ của mình
thời ấy.
Chưa hưởng được
trọn vẹn
cái êm ả thần
tiên của tuổi thơ. Và
tình yêu đầu đời của
em ngút ngàn
trong khói lửa. Tặng chị
tâm tư của
em mồng 5 Tết
hôm nay ở
hải ngoại này,
Với hình ảnh ngày xưa
mà em không
bao giờ quên
được. Quê hương tôi
có gì Ngoài chiến tranh
tang tóc Rồi một sáng
thanh xuân Tôi cất bước
theo chồng Người sĩ quan đất
Việt Hiên ngang diệt
quân thù Xâm lăng từ
phương Bắc Tình yêu chưa
vun đầy Tôi đã thành
goá phụ Nổi mất mát
người yêu Tôi lầm lì
oán trách Cả tướng hèn
lẫn Địch Đem xương máu
dân lành Làm nồi da xáo
thịt Để lại bày
trẻ thơ Tứ cố và
vô thân Người goá phụ
thẩn thờ Ông bà lão
khóc con Ôi quê hương
tôi đó Với đoạn tuổi
thiên thần Vành khăn trắng
hai mươi Nước mắt tôi
cạn dần Rũ buồn theo năm tháng. Hoàng Lan |
|||||
Gởi Chị Cỏ
Dại Chị Cỏ Dại
và anh Tượng
ơi! Thành thật mà nói
hôm liên hoan Kiều Thanh,
chị Cỏ
Dại trông
quá trẻ, với chiếc
áo “Máu Nhuộm
Bải Thượng
Hải” ngắn tay,
làm em thấy
xốn xang cho chính mình.
Cứ như
là em và
chị đổi
tuổi cho nhau vậy.
Do đó em thất lể không
lại chào hỏi anh chị,
vì sợ trong
tim anh chi, Hoàng Lan không
phải là Hoàng
Lan nữa. Một lần nữa
Anh Tượng
vẫn đẹp trai
với bộ
râu, vẫn
hoạt bát hơn những
ông bạn
của anh. Chị
Cỏ Dại như
hoa anh đào
giữa mùa đông. Chị vẫn đẹp
vẫn đôi
mắt khiêm
nhường Nụ cười nhỏ
nhẹ, giọng
nói vành khuyên Em sửng sờ
thần tượng
em trước mặt Tự xốn xang
nhìn mình lắm tủi thân Đời dằn vặt
em những chuỗi ngày dài Thêm lắm suy
tư lắm
mộng canh
thâu Nhìn chị vui
em cũng nên
tỉnh giấc Nhưng quanh mình
chỉ quá khứ
đong đưa Thân cô quạnh
em vui rồi
lại khóc Vài dòng thơ
với chị
đẩm lệ
sầu Chúc chị vui
và thứ lổi
cho em. Hoàng lan |
|||||
Một Sáng Mùa
Thu Sau
một đêm
mưa nhẹ,
hai hàng cây sồi
đang giữa
mùa Thu, như người
đàn bà vừa
tắm vội
cái tuổi Xuân
thì. Những lá vàng,
cam, xanh trên cành, chen
nhau thở dưới chút ánh
mặt trời
vừa lên. Dưới đất,
hai bên đường
nhưng sợi
tóc hai màu,
những lá vàng, cam nằm im
lìm như chừng
yên số phận.
nhưng là
một bức
tranh thiên nhiên,
đẹp một cách
thiên thần.
làm cho
những ai có
con tim cũng
toát lên một
cảm xúc. Với tôi, tôi chợt
nhận ra rằng
mình cũng già tới nơi
rồi, nhưng
tâm hồn vẫn
còn ướt
át, vẫn còn
chơi vơi
với không
gian quá đẹp như lúc
này. Anh đến với
tôi dòng thơ nhẹ nhàng In
trong tôi
chất tình yêu vời
vợi Lạc lõng tôi
những ngày
tháng giận hờn Xao xuyến tôi
những mừa
Thu vừa đến Tuổi hoa tím tôi thầm cảm
ơn trời. Sơn hà lâm
nguy, nam nhi hữu
trách Anh lặng lẻ
từ giã
mọi người
thân Khoát áo chinh
nhân, nghinh
thân phạt Bắc Anh dũng cảm
khiến quân
thù kiếp sợ Nhưng ngày kia anh vĩnh
viễn ra đi Lá vàng rơi
tôi khóc những ngày buồn Thương nhớ anh
tôi vẫn
sống trong
mơ Anh khen tôi
mái tóc thề
óng ả Chiếc áo dài
trong trắng
tuổi hồn nhiên Anh vẫn đó
giữa mùa Thu
vàng vọt Hoàng Lan Một Sáng Mùa
Thu |
|||||
Mùa
Thu Của Hoàng Lan Xời ơi,
đọc thơ chị Cỏ Dại đã
buồn, rồi Hạ Trắng lại them dầu
vào, làm Hoàng Lan chảy nước mắt quá chừng.
Gừng càng già càng cay, nổi lòng “của chúng mình”
ở chừng tuổi này mới thấm thía đủ
sự đời. Nhất là phe cánh của phụ
nử, thường gặp bao đoạn trường
với bao ông chồng nữa… ví như chê mình
củ kỷ, đi tìm đồ ăn lạ., hoặc
như hành hạ phía gia đình vợ, rồi ôi
thôi đử thứ… Nhắm mắt ngồi
thiền, tâm hỉ xả, chỉ thế mới
trút khỏi “Ân oán giang hồ” chứ còn bực
thì còn khổ. Đã nói đời là bể khổ
mà, như thời xa xưa Lạc Long Quân và bà
Âu Cơ đã biết luật li dzị,
chia nhau cấp dưỡng 50/50 rồi, hì hì… Hôm
nay Hoàng Lan cũng lên án cánh đàn ông bằng vài
danh ngôn thư lượm được, để
bà con đọc cho vui và đừng ngậm ngùi với
Hạ Trắng nữa… - Trong phòng kín người
đàn ông nào cũng dễ cả ( - Những sự
yếu hèn của đàn ông, làm nên sức mạnh
cho người đàn bà (voltair) - Nhược
điểm duy nhất của người đàn ông
là thích nói ngọt và sợ nước mắt (Vacherot) - Người
đàn ông mỗi khi đã bị tình yêu xâm
chiếm thì không khác gì ngọn đèn lồng chỉ
sáng 1 bên (Louis De Robert) - Kể cũng
lạ cho đàn ông, họ rộng lượng
với người đàn bà làm họ tiêu tan tài sản,
nhưng lại khó tính đối với những đàn
bà mang tiền bạc đến cho họ (Maurice Donnay) - Đàn ông
thích biểu dương trước người đàn
bà đẹp, và chấp nhận thua thiệt trong bóng
tối (August Da Pavie) Nói tóm lại,
Thượng Đế cũng xấp sẳn là dầu
gì người phụ nữ của chúng ta, cái gì cũng
hơn mấy ông hết… như dịu dàng, chịu
đựng, sanh con và ngay cả bộ ngực để
nuôi con, chứ bộ ngực của mấy ông
chỉ để dzéo thôi. Mọng các phụ
nử hưởng ứng với Hoàng Lan để
mùa thu còn chút nụ cười. Hoàng Lan Mùa Thu Của Hoàng
Lan Post date: |
|||||
Chị Cỏ Dại
Ơi!! Hoàng Lan
đọc được
bài viết của
chị Cỏ
Dại, Như
Hạ Tắng
nói, lời văn của chị
nhẹ nhàng
và xúc tích
thật. Rồi đề tài
mà chị và
Hạ Trắng
đang “bắn nhau”
cũng rất
hay và thực tế,
làm em cũng
muốn nhập
cuộc. Tuy nhiên vì ở đây
là tạp chí
chung, nên
em thử đề
nghị kahiminh.net lập
mật mục riêng
rẽ như”…Ngồi
không tán
dóc…” để anh
chị nào muốn
đưa một
đề tài
lên để
xin ý hiến
hay bàn thảo (tán
dóc chung) như vậy mình
sẽ không
làm phiền những
bạn đọc
khác. chị
Cỏ Dại,
Ha Trắng nghỉ sao?? Chị Cỏ dại
ơi, em cũng
hơi giống
Ha Trắng, khi một
người đã
xuất gia (không
phải kỉ
sư cư
sĩ), thì việc
hát xướng, thi ca (đi xem văn
nghệ, xin
hát góp vui..),
theo em hình
như có chút
gì lãng mạn,
và tâm dễ
bị sa ngã
(sân si),
tuy nhiên nếu
trong thơ ca,
được chiết
tấu với
giọng điệu nhẹ nhàng
với những
lời từ bi trong
sáng thì em rất hoan
nghênh. Nhưng với những
bài hát tuy
lời có ý
nghĩa phật pháp
nhưng giao
điệu giựt giựt
và nhanh quá thì chị
nghĩ sao?? Anyway, Dạo
này thấy Hạ Trắng và
Dương Quá
nổ máy mạnh
ghê và bao
lâu nay em
không thấy chị
Cỏ dại
xuất hiện
trong văn đàn khaiminh.net.
Em chắc chắn ở chị
một bụng
thơ và truyện.
Hy
vọng được
đọc hững
bài viết của chị
nhiều. Hôm nay Hoàn Lan cũng
xin gởi chị
và các bạn
một bài thơ
mới viết. Nốt Nhạc Buồn Dạo lại nốt
nhạc Con
đường tình
ta đi Em đã bỏ
lững Từ mùa Thu năm ấy… Tin
anh lấy vợ Em như người
hụt hẵng Nốt nhạc vô
tình Ngừng thở giữa
mùa Thu Xa mặt cách
lòng Một định luật
tình yêu Hay
tình chỉ đẹp Khi tình còn
dang dở Nước mắt lưng
dòng Em khóc hết
mùa Thu Cay
đắng tình
người Nước mắt em
đông giá Sáng nay sương mù Thu
len lén trở
về Nổi buồn man mác Em lại nhớ
đến anh Con
Đường tình
ta đi Mùa Thu tan tác Nổi lòng them trống vắng Hoàng Lan Post
date: |
|||||
Hoàng
Hôn Đất Khách (Hoàng
Lan xin hoạ lại Hoàng Hôn
Năm Củ của Hạ Trắng
Chiều
San Fran Cis Cô Chiếc
cầu treo hung vĩ Cô
độc đứng giữa trời Âm
thầm thân gạch nối Vận
chuyển người đi qua. Nhìn
bầu trời hoàng hôn Tôi
thả hồn theo gió Nghỉ
lại ngày xa xưa Một
buổi chiều thê lương Anh
theo tàu ra trận Mang
trái tim dũng cảm của người lính miền nam Một
lòng giử non sông Rồi
một sáng cuối Đông Tin
anh đã bỏ mình Vì
trận chiến xâm lăng Nước
mắt tôi lăn dòng Cuộc
tình tôi đã mất Tàu
lặng lẻ đi xa Bao
nhiêu năm đã qua Những
lúc hoàng hôn về Tôi
vẫn buồn vẫn nhớ Vẫn
khắn nguyện cho anh Thân
anh như chiếc cầu Một
lòng với núi sông Hoàng
Lan Hoàng
Hôn Đất Khách Post
date: |
|||||
Chiếc Lược Tình
thâm Từng chiếc răng
lược, như
phím đờn thánh
thót Mẹ chải tóc
con, nhẹ nhàng
và miên man Những lời dặn
dò, những
lời thật sâu
đậm Mẹ nhắc cho
con trước ngày
về nhà chồng Ba mươi năm
rồi, giờ
đây con đã
hiểu Những lời hôm
ấy, biết
bao là lo lắng Nhưng mẹ bình
tâm, lời
lẻ như giáo
khoa Để con vững tâm gánh vác
một gia
đình Mẹ nhấn mạnh
rằng, người
cha là trụ cột Nhưng sự tồn
tại, do bàn
tay phụ nử Công dung ngôn hạnh, gia đình
được ấm
êm Đồng vợ đồng
chồng, tát
biển Đông cũng
cạn Cũng chiếc lược
này, hôm
nay con ngồi đây Chải tóc cho
mẹ, để
nói với
mẹ rằng Con
cảm ơn
mẹ, ơn
mẹ thật
bao la Đường đời dong duổi, tình mẹ
thâm thấm
thía Tóc mẹ đã
thưa, nhưng
con vẫn ngồi đây Phím lược vẫn
đưa, để
thấy mẹ
mỉm cười rằng con của mẹ, chữ Hạnh
đâu có
thiếu Công ơn của
mẹ, đời
đời con nhớ
mãi Hoàng Lan Chiếc Lược Tình
thâm Post
date: |
|||||
Cây
Và Gió Trăm năm
cây vẫn đứng yên, Như chừng
chờ đợi. Gió rón rén trở
về, Cây giật
mình tỉnh giấc. Cây rộn
rang, chuyển mình giữa tiếng gió bao quanh. Gió ơi! gió
bao giờ ngừng hẳn, Để cây
trọn tươi thắm mịn màng. Hay gió lại
chuyển mình thành giông tố Để lại
sau lưng cây điêu đứng ngở ngày. Hoàng Lan Cây Và Gió Post date:3-17-07 |
|||||
|
|||||
Tâm
Tình Ngày Xuân Xuân
mình, Đông Mỹ, Lòng
se sẽ lạnh. Ta mất
hẳn rồi giọt nắng long lanh, Giọt
nắng Xuân giọt nắng diệu huyền. Giọt
nắng chứa chan hương quê đất tổ, Giọt
nắng linh thiên gọi nước về nguồn. Giọt
nắng nghĩa tình giọt nắng khoan dung, Người
ơi! Ta mất rồi giọt nắng ấy!! Xuân
lại về, lòng người viễn xứ, Nổi
ngậm ngùi, nổi nhớ người thân. Ông
Bà, Cha Mẹ, anh chị, bạn bè, Giọt
nước mắt ta làm quà nhớ người quá
cố. Nổi
tâm tình gói trọn những vần thơ, Thay
lời chúc ta gởi đến mọi người. Ngoài
trời mùa Đông giá!!! Nhưng
lòng mình là Xuân. Hoàng
Lan Tâm
Tình Ngày Xuân Post
date: |
|||||
Xuân
Và Nước Mắt… Em
vụng về góp nhặt từng ý thơ, Trau
chuốt tặng anh mừng xuân đang tới. Tặng
cho em một kỷ niệm tình trở về, Ngày
Xuân kia, ngày xuân tình hé mở. Ngày
Xuân ấy em vừa tròn mười bảy, Đi
bên anh cả thế giới quay cuồng. Chốn
thiên đàng riêng chỉ có đôi ta. Rồi
ngày kia anh ra đi biền biệt, Để
lại em lời giải thích vô tình. Dãi
ngân hà vẫn ngàn năm cách biệt, Nụ
hôn đầu em vẫn giữ nghìn thu. Hoàng
lan 2007 Xuân
Và Nước Mắt… Post
date: |