文章列表-Văn học nghệ thuật

Lời Mẹ Ru

 

Còn tiếng gì êm ái và du dương bằng âm thanh ngọt ngào của mẹ. Ai cũng có một thời được mẹ ru cho ngũ trên vòng nôi của cánh tay, của võng treo và tiếng à ơi! Đưa ta vào giấc ngũ êm đềm bằng tiếng ngọt ngào của mẹ. Mẹ ru, nhìn ảnh chiếc võng và có mẹ nằm ôm con, đưa ta trở về một thời thơ ấu.

 

“Một đời gánh nắng và mưa,

Mòn vai mà mẹ vẫn chưa yên long.

Bây giờ gánh đức đòn cong,

Vì ai vai lệch lưng còng mẹ ơi!”

 

Hình ảnh người mẹ thân yêu của ngày xưa và cảm tình dâng tràn! Ngày nào chúng ta vẫn còn hướng về quê mẹ bên kia bờ Thái Bình Dương, ngày nào tiếng Việt vẫn là lời hàn huyên tâm sự, thì ngày đó tâm tư chúng ta vẫn còn thổn thức với bao tình tự quê hương.

 

San Jose Mùa Vu lan 2008

Le Ngọc chau

post date:8-24-08

Vu Lan 2008

 

“Thật đau xót nôĩ bâng khuâng chiều vắng lặng »

Nào vào ra còn đâu nữa bóng mẹ hiền »

Trong văn hoá, văn chương Việt Nam có không biết bao nhiêu ca dao, thi văn âm nhạc ca ngợi tình mẹ thiêng liêng. Trên thế gian này, tình cảm nào rồi cũng nhạt phai với thời gian, chỉ có tình mẹ thương con thì thiên thu bất tân. Trái tim mẹ là một kỳ quan của vũ trụ, mẹ thương yêu con vô điều kiện, mẹ thương con dù con bao nhiêu tuổi, già và mẹ thương con cho đến giây phút cuối cùng của đời mẹ. Tình mẹ thương con bao la như trời biển, suốt đời chỉ biết tần tảo, chịu đựng, hy sinh cho con, mẹ thương con từ lức còn là bào thai trong bụng mẹ. Rồi khi con lạt lòng, nghe tiếng khóc chào đời của con, mẹ vui mừng, cảm động ứa nước mắt theo.

Từ đó cuộc đời mẹ đi liền với cuộc đời con, nhìn nụ cười đầu tiên của con mẹ vui sướng vô cùng, con là núm ruột là hòn máu, là niềm vui, là kho tang vô giá của mẹ, con đau mẹ lo, con vui chơi mẹ mừng, nghe con bập bẹ nói, nhìn con chập chững những bước chân đầu tiên, long mẹ hạnh phúc biết bao.Dần dà với thời gian, con khôn lớn, mẹ luôn bên cạnh dẫn dắt con từng bước đi đến trường học, đi ra trường đời, con thành danh mẹ vui mừng, con ngỗ nghịch hư hỏng mẹ thứ tha. Mẹ là dòng suối tắm mát, là dòng sông êm đềm, là vòng tay ấm áp che chở cho cuộc đời con.

Vì vậy, giờ phút nàg người nào còn mẹ thì nên biết mình là người có diễm phúc. Trên đời này không có niềm vui nào bằng niềm vui còn mẹ, và cũng không có nỗi buồn nào xót xa bằng nỗi buồn mất mẹ.

« Con có mẹ con còn tất cả,

Mẹ đi rồi tất cả cùng đi”

Trong huyệt lạnh mẹ có nghe con khóc

Khóc bây giờ và mãi mãi ngàn sau.”

 

S.J. Lê Ngọc Châu
post date:8-19-08

Ngàn Lời Thăm Mẹ

 

Mẹ là hoa đẹp nhất thiên nhiên

Mẹ là Tiên rất diệu hiền

Mẹ là ánh sáng của Tây Thi

Là hồn Bao Tự ngàn năm trước

Là bóng trang đài Dương Quí Phi

mẹ cho con cả tuổi xuân thì

Hồn con mặc lấy xương da mẹ

Mẹ vẫn là quà buổi chợ tan

Mẹ vẵn là cơm lúc đói lòng

Là lưng con tựa lúc long đong

Con hái cả vườn hoa thóng

Gửi về dâng mẹ Chút hương trằm

Trên hoa có trái tim son nhõ

Chất chứa ngàn lời con kính thăm

 

Vu Lan Nhớ Mẹ

Le Ngọc chau 2008
post date:8-14-08

Quê Hương Nơi Nào?

 

Ngày rời quê Hương, quê hương của tôi

Ngày đó nơi tôi được sinh ra, đã lớn lên, đã sống đã yêu mến, đã những kỷ niệm thật êm đẹp, quê hương của tôi đó cũng Nha Trang với các ngôi trường Quí Đôn, văn Hoá

 

Tôi bước chân xuống thuyền rời xa Nha Trang lòng thổn thức nhớ những con đường vào những buổi chiều tan học, vào những ngày nắng hanh vàng lộng lẫy trải đầy trên thành phố thân yêu, biết bao nhớ thương dâng đầy khi rời xa chốn thân yêu để đi đến một phương trời xa lạ. Tôi nhớ tôi thương biển Nha Trang, tôi thèm đi lại trên con đường Duy Tân với những hàng dương, thèm đi dạo trên bãi cát mềm mại. Quê hương với đầy đủ hình ảnh thân yêu, quen thuộc.

 

Một ngày cuối đông tôi về lại Việt nam trên chuyến bay của hảng hàng không China Airlines, Hơn 13 tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay, tôi nhớ lại từng góc phố, từng con đường, từng cửa tiệm của quê hương tôi ngày xưa. Tôi bồi hồi sung sướng khi nghỉ những hình ảnh tưởng rằng đã trở thành kỷ niệm, tôi lại sắp gặp được nhìn lại cái cảm giác thiếu thốn mất mát trong tôi sẽ không còn nữa, đã sắp bước chân trở lại quê hương của tôi ngày .

 

Máy bay dừng lạiĐài Bắc, chúng tôi chuyển qua phi của hãng hàng không Việt Nam để về Sài Gon. Rồi máy bay cũng đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất, giấc hồi hương của tôi đã thành sự thật. Hơn hai nươi năm xa quê hương tôi trở về tìm lại quê hương của tuổi thanh xuân, nhưng tôi vẫn thấy mình lạc lõng giữa những người cùng chung huyết thống. Nước Mỹ đã cho tôi sự tự do, cho tôi giấc ngũ êm đềm, cho tôi mái ấm gia đình.

 

Thôi thì đành xin nhận tạm nơi này quê hương. Tim tôi vẫn ấp ũ hình ảnh thương yêu của Nha Trang, hình ảnh đó sẽ theo tôi mãi mãi, để cho tôi nghĩ rằng ngoài nước Mỹ ra tôi vẫn một người một quê hương êm đềm đẹp đẽ như những kỷ niệm của tuổi xuân.

 

Quê hương ơi! gọi thầm trong giấc ngũ.

Nha trang ơi! lời gọi mời quyến .

Một ngày về cho đúng dạ sắt son.

 

Ngoc châu

San Jose
post date:7-26-08

also read: Quê Hương Mãi Trong Tôi

Hận Ly Hương

 

Ai cũng một quê hương để hoài niệm, tâm ai cũng đầy dẫy những kỷ niệm đầy mộng , nỗi nhớ thương về quê nhà chúng ta đều mang một tâm sự chung.

 

Xa nhà đã mấy mươi năm,

Xa quê càng nhớ càng thương thật nhiều

 

ai nhắn gởi lời yêu,

Cho tôi gởi gấm mối tình của tôi

 

Chúng ta tha thiết ôm ấp hình ảnh quê hương, mỗi khi gió thu đưa, mùa vàng ập đến, bất cứ nơi đâu gót lãng du của người Việt cũng những nhung nhớ về làng xưa lối .

Hãy tưởng tượng một ngày về lại quê xưa, nỗi bâng khuâng sẽ dâng tràng, những biến đổi của thời gian, của người thân quanh ta sẽ chỉ còn toàn những luyến nhớ của kỷ niệm.

 

Lưu lạc phương trời long một phương

Rừng thu vàng úa quê hương

Nao nao tiếng hát buồn rười rượi

Côi lút người đi vạn dậm đường

 

Ngọc Châu
post date:7-17-08

also read:
Gởi Ai (Dương Quá)

Hận Ly Hương (Lê Ngọc Châu)
Tre Xanh (Hạ Trắng)
Tre Xanh (Hòang lan)
Tre Xanh (Anh Hùng Xạ Điêu)

Lại Một Mùa Xuân

 

Nơi đây xuân đang về, về giữa tiết xuân Đông lạnh giá nơi xứ người, nhưng vẫn mang tôi trở về với quê hương. Về với Nha Trang, với cái thành phố bé nhỏ , thành phố đã nuôi, đã ôm ấp vuốt ve tuổi thơ của tôi, nhiều điều mà tôi không thể quên được mỗi dịp xuân về.

Ôi xuân lại đến, rồi xuân lại đi. Đã gợi bao điều đáng nhớ trong tôi.

Tôi trở lại Nha Trang, thành phố biển mà tôi đã sống và lớn lên với những ngày tháng ấp ủ kỷ niệm.

Khi rời bỏ đất mẹ ra đi tìm tự do, chúng ta chỉ mang theo trong gói hành trang hình ảnh quê hương bằng những yêu thương nuối tiếc. Trên bước đường chúng ta đi mang nhiều kỷ niệm những tâm sự xót xa. Nhưng có kỷ niệm nào không dầy vò. xót xa nào không ray rứt. Thế nên sống trên xứ lạ quê người chúng ta không thể dễ dàng quay lưng với quá khứ, không bao giờ lãng quên nguồn cội để chối bỏ quê hương.

Trong mỗi chúng ta đều có nỗi nhớ niềm thương về quê hương. Thêm một mùa xuân nửa lại về trên xứ người. Trong lòng mọi người đều có tâm trạng giống nhau, bùi ngùi nhớ lại những mùa xuân đã qua tại quê nhà.

Mùa xuân năm 2004 tôi đã trở về lại thăm Nha Trang mà nhiều năm tôi chưa một lần về. Mới đây mà đã bốn năm. thời gian trôi qua nhanh quá, không ai nắm lại được thời gian để tuổi già chậm đến.

Xuân về đường xưa lối cũ vẫn còn nhưng bóng mẹ không còn nữa. xuân này con không về nữa mẹ ơi! Mùa xuân không có mẹ buồn lắm.

Con ở nơi này thắp nén hương lòng để tưởng nhớ đến mẹ cha và hình dung ra những mùa xuân đã qua trong quá khứ ở quê hương trong căn nhà ấm cúng của làng Võ cạnh thân yêu của chúng tôi.

 

Lê Ngọc Châu

San Jose 2-9-2008


Lễ Vu Lan

 

Hằng năm mỗi độ thu sang, tháng 7 lễ Vu Lan để người con hiếu thảo hội đáp trả công ơn sanh thành dưỡng dục, nên Lễ Vu Lan còn gọi mùa báo hiếu.

Vu Lan mùa báo hiếu

Nhớ tháng bảy ngày rằm

Nhớ lên chùa dự lễ

Báo đền ơn cha mẹ

Mẹ ơi! Cho không bao giờ thấy mẹ, nhưng lức nào mẹ cũng hiện diện trong con, Hình ảnh của mẹ lúc nào cũngtrong tim con.

Tiếc Thương mẹ

Mẹ thương yêu đã mất rồi

Hi cánh nhạn lưng trời khuất xa

Mẹ quà tăng nhiệm mầu,

Than ôi! ảnh đây mẹ đâu mất rồi

Sinh thành day dỗ dưỡng nuôi

Nhờ mẹ con mới nên người hôm nay

Dẫu rằng thường một kiếp tử sanh

Yêu mẹ con vẫn chẳng đành lìa xa

 

Vu Lan 2007

Ngọc Châu

Post Date:8-24-07


Nha Trang

 

Dừa rợp bóng gió lung lay thổi nhẹ

Sóng vẫy vùng từng đợt nước dâng cao

Nắng vẫn lên, cát trắng vẫn thì thào

Nha Trang đó mời chào du khách đến

Tôi viết bài thơ gởi về Nha Trang

Có còn chăng thành phố của bao giờ

Thuở học trò tôi viết mộng thành thơ

Thơ tôi đó sao buồn hơn nước mắt.

 

Lê Ngọc Châu

Nha Trang
Hình Phụ Hoạ:Ta Hung

Post date:6-21-07

Đời Sống

Định Nghĩa cuộc Đời

Lê Ngọc Châu góp nhặt

 

Hạnh Phúc

Niềm vui nho nhỏ là cái cảm giác khi cười tình với một cô gái trẻ đẹp ngoài đương mà người vợ đi bên cạnh không bắt gặp

 

Hạnh phúc là cái tâm trạng yên ổn của cha mẹ có được sau khi đứa con vị thành niên đi chơi khuya đã về

 

Hạnh phúc của người mẹ khi thấy đứa bạn trai của con gái mình có chiếc xe hơi bị hãng tài trợ lấy lại.

 

Hạnh phúc là cái cảm giác nhẹ nhàng sau một ngày làm việc mệt mỏi, khi về nhà thấy con chó cưng chạy ra tân cửa, cuống quít vẫy đuôi đón mừng.

 

Ý nghĩa về tình yêu

Tình yêu lớn nhất là tình yêu của người mẹ, rồi đến tình yêu của một con chó, sau đó mới đến tình yêu của người tình.

 

Lê Ngọc Châu góp nhặt
post date:5-16-07

Mother’s Day

 

Một lần nữa Mother’s day lại đến với mọi người. Năm nay chúng ta mừng ngày lễ mẹ vào Chúa Nhật 13 tháng 5. Mỗi chứng ta đều có một bà mẹ hiện tại để thương yêu, và thương nhớ nếu mẹ đã quá vãng. Riêng tôi chỉ còn hồi tưởng những kỷ niệm về mẹ, nhớ mẹ thật nhiều mặc dù mẹ tôi đã không còn từ nhiều năm. Mẹ tôi đã một đời nhọc nhằn nuôi nấng đàn con 10 đứa, một đời chỉ biết lo cho chồng con, rồi đến bầy cháu, không thiếu bàn tay của mẹ. Nhưng mẹ tôi không lời than van. Thời gian trôi qua như nước chảy qua cầu. Bây giờ mỗi khi nhớ đến mẹ tôi chỉ còn ôn lại thời gian ở bên mẹ. Nhớ thật nhiều người mẹ kính yêu của tôi.

 

Xa quê hương người ta thường nhớ đũ thứ. Nhớ những người thân yêu, nhớ nhà cửa, nhớ con đường xưa đã bao lần đi qua, nhớ bạn bè của thời nhãy canh chuông, đánh trắc, búng hột me, và tôi cũng vậy. Một khi cơn nhớ cuộn lên thì thôi bao nhiêu là nỗi nhớ ồ ạt trở về. Từ những ngày ấu thơ đến những ngày mới lớn. Biết bao hình ảnh lần lượt lướt qua trong ký ức. Bất cứ một cái gì của quê tôi của những ngày xưa tôi đều nhớ cả. Lúc còn sống ở quê nhà không ai quan tâm đến. Giờ đây nhớ trời quê khi sống ở trên đất khách.

 

Lê Ngọc Châu

Mother’s Day

Post date:5-7-07

Thơ Cho Quê Hương

 

Nhớ ngày nào ta rời xa quê mẹ

Lúc ra đi không một tay vẫy chào

Quê hương ơi ta giờ xa cách quá

Bởi lúc ra đi ta không kịp nói

Nên bây giờ để lạc bước

Ta chưa một lần ngồi xoa lưng mẹ

Chưa một lần nhổ tóc trắng cho cha

Cha mẹ ơi! bởi ngày xưa con không nghĩ đến

Đến bây giờ thì đã vội chia xa

Kỷ niệm nào về khơi động héo hon…

Quê hương yêu dấu ngàn đời khôn nguôi.

 

Lê Ngọc Châu

Thơ Cho Quê Hương

Post date:5-5-07

 

Đêm xuân thoang thoảng chút hương sầu,

Nhớ nhung bóng mẹ càng xa nhớ,

Nhưng khói giao thừa thêm nỗi đau

Trời cuối năm rồi, mưa gió lạnh

Xuân này xuân thứ mấy

Ở đất lạ quê người

Xuân xưa vang tiếng pháo

Rộn rã khắp phố phường

Xuân năm qua vẫn nhớ

Những tiếng pháo thân thương

 

Lê Ngọc Châu 1/2007

Lại Một Mùa Xuân

Post date:2-4-07

 

Đồi núi xanh lam,

Mây chiều tím nhạt đón xuân sang.

Ta có đợi đâu, có chờ đâu

Mà xuân vẫn đến, vẫn muôn màu.

Nhớ lắm xuân xưa, xuân biết không?

Ta có đợi đâu, có chờ đâu

Xuân đến cho ta vướng thêm sầu

Xuân quá vô tình, xuân có bíêt?

Ta nhớ quê nhà, nhớ người thương

 

Lê Ngọc Châu 1/2007

Thung Lũng Vàng

Post date:1-21-07

Thu Kỷ Niệm

 

Mùa Thu đã trở về trên thành phố San Jose. Trời vào Thu nên trời trở lạnh, lá vàng gần hết cây. Buồn vào Thu, đã mấy mùa Thu xa quê hương, Gió đầu Thu thổi nhè nhẹ. Vào buổi sáng một chút lành lạnh, mùa Thu năm này lạnh hơn mùa Thu trước, phải vì thời tiết thay đổi hay hoàn cảnh đổi thay. Tôi xin thời gian dừng lại để tôi hoài niệm dĩ vãng về quê hương trong ký ức.

Tôi Nhớ Nha Trang mùa Thu trước, tôi về tìm lại trong màu xanh của biển Nha Trang miền cát trắng, Một chút kỷ niệm xa vời của dĩ vãng êm đềm và thân thương.

Nha Trang là nỗi nhớ khôn nguôi trong lòng tôi nói riêng và tất cả mọi người ly xứ, Nha Trang kỷ niệm xưa đong đầy trong tìm thức.

“Hơn nữa kiếp người xa xứ

Trường xưa kỷ niệm còn nguyên

Hỏi ai là tri kỷ tri âm?

Người đâu tình cũ chưa quên”

Nha Trang thành phố mà tôi đã một thời làm học trò, tuổi học trò đẹp như những vần thơ. Bây giờ Nha trang đã xa lắc, xa tít mù khơi, cũng như tôi đã xa mất kỷ niệm của một thời áo trắng ngây thơ, Ngày tháng cứ mãi trôi qua. mỗi ngày tôi thức dậy với cảm giác biết ơn. Trong tâm trạng ưu tư tôi cố gắng tạo cho mình một cảm giác an bình và hạnh phúc.

Mỗi năm trôi qua, mỗi người trong chúng ta lại thêm một tuổi. Tôi đã sang tuổi 60. tôi không thích điều đó, nhưng nó lại là sự thật. giờ thì những ngày còn lại trước mắt tôi ngắn ngũi hơn số ngày đã qua. Đó cũng là định luật của Tạo Hoá vậy.

 

Lê Ngọc Châu

Thu Kỷ Niệm

Post date:


Thu Buồn

 

Sáng sớm ra sân quét lá vàng,

Lá vàng rôi rụng báo mùa Thu.

Đã bao mùa thu nơi xứ lạ,

Mùa Thu qua còn bao mùa Thu đến.

Để tôi quét lá vàng rơi,

Viết lên mấy hàng ghi lại tình tôi.

Tình này đã tan theo ngày tháng,

Chỉ giữ trong tim một thoáng buồn.

 

Lê Ngọc Châu 10/06

Thu Buồn

Post date:11-5-06

Nắng Thu

 

Nắng Thu vàng quá nắng mênh mong,

Nắng ngập trời xanh nắng ngập lòng.

Lá cũng vàng theo từng giọt nắng,

Ta ngồi bên nắng ngắm trời trong.

Tôi nhớ Nha Trang mùa Thu trước,

Khi trời trở lạnh gợi hồn thơ.

Đường nhỏ, đường to đường về Võ Cạnh,

Từng bước em về như giấc mơ.

 

Lê Ngọc Châu

Nắng Thu

Post date:10-2-06

 


bất kỳ nước nào trên thế giới môn văn cũng một trong những môn quan trọng nhất.
học văn để cảm thụ cái đẹp, để nắm được cái ngữ pháp thẩm mỹ của nghệ thuật.